Chương 4233
Nhưng dựa vào bộ não thông minh của Tô Lam, cô chỉ cần nghĩ một chút đã có thể đoán ra được mờ ám bên trong.
Có câu nói “Giấy không bao giờ gói được lửa”.
Thế là sau một hồi im lặng, Quan Triều Viễn nói hết toàn bộ chuyện đã trải qua lúc đó, không hề giấu giếm bất cứ gì.
Nghe xong Quan Triều Viễn kể lại, Tô Lam không dám tin mà nhìn chồng mình, viền mắt đỏ ửng.
“Anh nói vì để chúng ta về nước đoàn tụ thuận lợi, anh của em đã đồng ý bán mạng cho ngài Tư Đồ đó năm năm?”
Không phải năm tháng, năm ngày mà là trọn vẹn năm năm!
Hơn ba nghìn ngày đêm!
Tô Duy Nam cống nạp năm năm quý giá nhất cuộc đời mình chỉ để cô và Quan Triều Viễn thuận lợi đoàn tụ bên nhaul Nhưng anh ấy lại hi sinh thời gian ở bên cạnh Mộ Mẫn Loan và Mộ Nhất Vi…
Tô Lam đột nhiên cảm thấy đầu mũi chua xót, cô thật sự rất muốn khóc!
Cô vấn luôn biết Tô Duy Nam vô cùng yêu thương mình nhưng cô không ngờ rằng Tô Duy Nam có thể vì cô mà làm đến bước này.
Thậm chí có thể từ bỏ người phụ nữ và đứa con mình yêu nhất.
Lúc đó nếu như Tô Duy Nam không làm ra quyết định này, bây giờ anh ấy và Mộ Mẫn Loan còn có Mộ Nhất Vi chắc chắn đang sống một cuộc sống gia đình hạnh phúc.
RATIH Tô Lam không kìm được nhìn ra ngoài cửa sổ.
Xuyên qua cửa sổ thủy tinh lớn, cô có thể nhìn thấy Mộ Nhất Vi đang ngồi ở bên cạnh vườn hoa
Đối với một đứa trẻ biết nghe lời và hiểu chuyện giống như là Mộ Nhất Vi, từ trước đến nay cô bé chỉ có một nguyện vọng duy nhất, đó chính là hy vọng cha của cô bé có thể quay trở lại sớm một chút.
Nhưng mà cho dù như thế nào thì Tô Lam cũng không thể ngờ tới được rằng, vậy mà lại bởi vì cô cho nên con bé mới không thể nào đoàn tụ được với cha của chính mình.
“Cli1oinfe)…..
Tô Lam đờ đân ngồi im lặng tại chỗ, trong lúc nhất thời cô đột nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt.
Quan Triều Viễn nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Lam thì có chút đau lòng, anh tiến lại gần cô, nhẹ nhàng ôm lấy cô nàng nào đó vào trong ngực mình.
Tô Lam tựa vào trong lồng ngực của Quan Triều Viễn, nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ và kiên định ở bên tai, cuối cùng cũng không thể kìm chế được nước mắt nữa, từng hạt tí tách tí tách rơi xuống như những viên ngọc trai đứt đoạn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!