Chương 4615
“Em tin anh.”
Ba chữ ngắn ngủi, Tô Lam lại nói rất chắc chắn. Nghe vậy, Quan Triều Viễn quay lại nâng mặt cô lên. Tô Lam ngẩng đầu, đôi mắt to đầy nước nhìn anh. Quan Triều Viễn không biết lúc này đôi mắt sắc bén sâu thẳm của anh tràn đây dịu dàng, gần như có thể ngấy chết người: “Ừ”
Quan Triều Viễn động tình muốn hôn Tô Lam, cô đột nhiên lùi lại, chớp mắt nói: “Em không quấy rầy anh làm việc nữa.”
Quan Triều Viễn còn chưa phản ứng kịp thì đã cảm thấy trong lòng trống rỗng, cô đã nhanh chóng rời đi như một con cá trơn trượt.
Không lâu sau, Lâm Mộc kêu hai người xuống ăn cơm. Cơm của Tô Lam là do Quan Triều Viễn bưng lên. Rõ ràng anh từng nói không thích ăn cơm trong phòng, nhưng vẫn dung túng cô như trước kia, dung túng đến mức có thể phá vỡ thói quen và quy củ của mình.
Trong lòng Tô Lam ấp áp. Ăn cơm xong, cô tiếp tục nhìn anh làm việc. Tô Lam rất thích nhìn vẻ mặt nghiêm túc lúc làm việc của Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn nói anh không ra ngoài thì thật sự không đi đâu. Hai người ở trong phòng ngủ chính suốt hai ngày.
Mỗi ngày Tô Lam chỉ cần ăn ngủ rồi ngẩn người nhìn Quan Triều Viễn. Đến ngày thứ ba, thương tích của cô đã gần như lành lặn hết. Vết thương trên người Quan Triều Viễn cũng dần dần lành lặn dưới sự chăm sóc của Tô Lam.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!