Chương 4633
“Bởi vì thân phận của tôi không tiện lộ diện, cho nên cần một cục đá kê chân. Lý do này đã đủ chưa?” Thái độ của người này vô cùng ngạo mạn.
“Nếu tôi không đồng ý thì sao?” Tô Bích Xuân thử hỏi. Cô ta chỉ muốn giấy dụa lần cuối. Không hiểu sao linh tính mách bảo cô ta rằng người này rất có khả năng là một kẻ biến thái. Nếu chỉ có thể chọn hai con đường, hơn nữa cả hai đều dẫn tới cái chết thì cô ta thà đối mặt với Quan Triều Viễn, ít nhất cô ta có thể chết được thống khoái.
Tô Bích Xuân vừa dứt lời thì bỗng nghe thấy tiếng lưỡi dao xé rách không khí. Sau đó cánh tay của cô ta đau nhói.
“ÁI” cô ta kêu thảm thiết, phát hiện cổ tay trái của mình đã bị cứa một nhát, vết thương sâu khoảng 1 cm, máu tươi tức khắc trào ra, nhuộm đỏ ông tay áo.
“Anh làm gì vậy? Tay tôi… tay tôi…”
Tô Bích Xuân thống khổ kêu rên. Cô ta ra sức giãy dụa muốn trốn, nhưng bất đắc dĩ là hai tay bị trói sau lưng, không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể đau đớn vặn vẹo thân thể.
Cô ta hoảng sợ nhìn người trước mặt mình, chỉ thấy hắn ta lấy một gói muối trong túi áo, kéo cánh tay của Tô Bích Xuân. Tô Bích Xuân kinh hãi nhìn hắn ta rắc muối lên vết thương đẫm máu của mình.
“ÁAáááá Cảm giá đau đớn dữ dội này càng hơn cả lúc bị dao cứa. Cô ta liên tục kêu thảm thiết, đau đớn lăn lộn trên mặt đất. Người trước mắt chậm rãi đứng dậy, cúi đầu lạnh lùng nhìn Tô Bích Xuân, cứ như đang nhìn một con kiến.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi, Tô Bích Xuân lại cảm thấy dài lâu như trôi qua cả đời. Khi đau đớn trên cánh tay hơi giảm bớt, cả người cô ta đã sớm mướt mồ hôi lạnh, ngã gục trên mặt đất run lẩy bẩy, chỉ có thể thở dốc.
“Tôi có mấy trăm hàng ngàn cách đối phó với cô. Đây chẳng qua chỉ là cách đơn giản nhất, thế mà cô đã không chịu được rồi à? Vậy thì sau này chúng ta còn chơi kiểu gì đây?”
Nghe thấy tiếng cười của hắn ta, Tô Bích Xuân có thể tưởng tượng ra gương mặt sau lớp mặt nạ kia tà ác cỡ nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!