Chương 5: Rất giống vũ nữ
Cô cứ ngồi đó mặc cho người ta tô tô vẽ vẽ lên mặt của mình.
Cứ vậy mà qua 3 tiếng đồng hồ việc trang điểm cùng thay lễ phục cũng xong.
Tiểu Anh quả thật là một viên ngọc, chỉ cần qua tay của các nghệ nhân cô liền tỏa sáng lấp lánh.
Cô thờ thẫn nhìn mình trong gương, tự hỏi đây là mình sao.
Khuôn mặt xinh đẹp được tỉ mỉ trang điểm hết sức tinh xảo.
Đôi mắt bồ to tròn lấp lánh câu nhẹ nhành chớp, để lộ ra hàng lông mi dài như thác cong vuốt , cái mũi nhỏ cao thanh tú, đôi môi mọng nước đỏ hồng như đang khiêu khích người nhìn, gọi mời người đến thưởng thức.
Tóc cô được búi cao gọn gàng chỉ để vài sợi tóc mái tùy tiện rơi làm cho cô thêm phần dịu dàng.
Cái váy cô mặc rất đẹp rất quyến rũ nhưng mà cũng táo bạo quá rồi, nhìn qua một cái liền có thể thấy hết cảnh xuân.
Lấp ló đôi gò bồng trắng nõn đẩy đà, chân váy xẻ cao lộ ra đôi chân dài miên man, mà xẻ cao quá cảm giác giống như có thể thấy được cặp mông căn tròn.
Nhìn đến đây cô thực sự bối rối, cái này trước đây cô đều mặc đồ bảo thủ, kính cổng cao tường, hôm nay lại mặc loại quần áo này khiến cô không khỏi hoảng hốt.
Cô nhìn lại nhân viên trang điểm, nở nụ cười ngượng ngùng
" Tôi muốn đổi váy, có được không?"
Trên mặt nhân viên cũng lộ vẻ khó xử
" Thật xin lỗi, Tôn phu nhân, cái váy này là do Tôn tổng phân phó"
"Tôi biết rồi"
"Vâng"
Thì ra là do anh phân phó, thế thì cô cũng hết cách rồi chỉ có thể tủi thân tuân theo.
Từ ngoài một thân hình cao to bước vào, nhân viên nhìn thấy liền kính cẩn cúi đầu
"Tôn tổng"
Tiểu Anh nghe thấy, hai mắt phát sáng quay qua nhìn anh trên môi nở nụ cười dịu dàng ấm áp
"Anh tới rồi"
"Đi thôi" khác với sự ấp áp của cô bên môi anh chỉ có hai chữ này, vẫn lạnh nhạt như vậy
Quả thực lúc nãy Tôn Yên Thần nhìn thấy Phương Tiểu Anh khiến anh ngơ ngác vài giây, cô thực sự rất đẹp, từ khuôn mặt đến cơ thể.
Chỉ là rất nhanh ánh mắt anh liền chuyển sang mỉa mai, cái loại quần áo này anh chọn cho cô đúng là quá hợp rồi, rất giống vũ nữ.
"A Thần, em...." cô ấp úng gọi anh
" Có chuyện gì?" anh dừng lại quay qua nhíu mày nhìn cô
"không...không có gì" đụng phải ánh mắt chán ghét của anh cô liền cúi đầu, lắp bắp trả lời
"Phiền phức" anh nhíu mày khó chịu tiếp tục đi
Cô vốn muốn hỏi anh có thể không mặc cái váy này không, nhưng vừa nhìn thấy sự khó chịu trên mặt anh.
Mấy chữ định nói cô liền nuốt xuống bụng, buồn rầu theo sau anh.
Gió lạnh thổi tới, làm Tiểu Anh một trận rùng mình, lạnh quá, cô nhanh chóng theo anh vào trong xe, còn không vào chắc chắn sẽ bị gió thổi bay đó.
Rất nhanh xe đã đến được nơi cần đến,
Tôn Yên Thần bước xuống trước, nhẹ nhàng mở cửa xe cho Phương Tiểu Anh, chỗ đông người cũng phải giữ thể diện, sau đó lại đưa tay ôm ngang eo cô.
Hàng loạt động tác rất thuần thục, anh làm cô ngơ ngác đến đứng hình, anh lại dịu dàng với cô như vậy, môi cô khẽ cong lên mãn nguyện.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!