Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Tàn Nhẫn Quá Rồi - Phương Tiểu Anh

Nghe hết câu chuyện kịch tính này Tôn Yên Thần gân xanh đầy trán, khuôn mặt đỏ bừng tức giận, tay nắm thành đấm nghe ra tiếng xương cốt kêu lộp cộp, 

Cả phòng chìm trong sát khi của anh không ai dám lên tiếng, anh bây giờ như quả bom nổ chậm vậy chạm là nổ, 

Dương Hiển đứng một góc từ nảy đến giờ nghe được hết thảy vô thức nhìn lên đầu Tôn Yên Thần, choa, một thảo nguyên xanh mướt trên đó nha, 

có thể nuôi mấy trang trại rồi, cái nón xanh này đội lên đầu anh, anh còn chịu không nổi huống hồ là Tôn Yên Thần, chật chật lần này tên Hạo Dương này và Phương Linh Linh chết chắc rồi. 

Tôn Yên Thần ánh mắt giết người nhìn Hạo Dương, âm lãnh lên tiếng 

"Mang hắn đi, xử lý cho sạch sẽ chút" 

Hai tên về sĩ tiến lại cầm hắn lôi đi 

Hạo Dương sợ hãi thảm thiết cầu xin Tôn Yên Thần, 

"Tôi xin anh, là do tôi nhất thời ngu muội, đừng, đừng mà, aaaaa..." 

nhưng ngay cả nhìn hắn, anh cũng không muốn nhìn, hắn càng ngày càng bị lôi ra xa cuối cùng mất dạng chỉ còn tiếng la hét thảm khốc. 

Phương Linh Linh chứng kiến một màng này tay chân cô ta run cầm cập, mồ hội lạnh đổ đầy đầu, cúi gằm mặt cầu nguyện trong lòng 

Tôn Yên Thần tiếng đến chỗ cô ta, anh đang cố gắng kiềm nén hết sức có thể ngồi xuống nhìn vào cô ta, lạnh lùng chất vấn 

"Những cái trước đây, ép rời đi, cưỡng hiếp đều là do cô bày mưu, đổ lỗi cho Tiểu Anh?" 

Phương Linh Linh biết không giấu được nữa chỉ có thể khóc lóc cầu xin 

"Thần, vì em yêu anh thôi, không phải anh cũng yêu em sao, tha thứ cho em lần này chúng ta làm lại nha" 

Tôn Yên Thần không nói gì, may thay cho cô anh là một người trong ân, cổ gắng điều chỉnh hơi thở nếu không anh không chắc sẽ một đấm, đâm nát hộp sọ cùng khuôn mặt giả tạo này của cô ta, 

"Trả đây" Tôn Yên Thần xòe tay ra trước mắt Phương Linh Linh cứng ngắt nói ra hai từ này 

Phương Linh Linh đang sợ hãi nghe câu này cô ta liền khó hiểu, có phải bắt cô trả cái mạng này không, nỗi sợ hãi trong cô càng tăng lên run rẩy hỏi lại 

anh 

"Trả, trả cái gì?" 

"Dây chuyền" Tôn Yên Thần nhấn mạnh hai chữ này, anh mất kiên nhẫn, bây giờ cô ta còn giả ngu? 

năm xưa anh không nói anh tìm cô ta vì sợi dây chuyền vì anh muốn dùng tình cảm chân thành yêu nhau chứ không phải là kẻ ban ơn và kẻ nhận ơn, 

không ngờ bây giờ cái người anh cho là ân nhân, người anh muốn trả ơn lại là một người độc ác như thế, không còn xứng với dây chuyền gia truyền của anh. 

"Dây chuyền gì chứ?" Phương Linh Linh nghe tới cái này càng khó hiểu, anh là yêu xong đòi lại quà sao? mấy cái dây chuyền trước kia anh tặng cô đều để ở nhà không có đem theo đến đây 

Tôn Yên Thần tức giận, nắm đầu cô ta kéo lên lộ ra cái cổ, trên đó có sợi dây chuyền anh từng tặng 

"Bắt" anh kéo một cái nó liền sứt ra, để lại trên cô Phương Linh Linh một vệt rớm máu, 

thống khổ kêu lên "A" một tiếng, cô ta nhìn anh không thông hỏi, 

"Anh lấy dây chuyền của em làm gì?"trong lời nói của cô ta có luyến tiết, cái dây chuyền này đẹp như vậy mà cô đeo từ nhỏ đến bây giờ ly khai đương nhiên là không đành rồi 

"Tôi là cậu bé năm đó" Tôn Yên Thần cũng cố gắng giải thích cho cô ta, lạnh nhạt nói một câu này 

"Cậu bé gì, em không biết?" Phương Linh Linh ngày càng hoang mang, anh bị cái gì vậy? tức quá hóa điên? 

Bây giờ đến lượt Tôn Yên Thần khó hiểu, cô ta quên sợi dây chuyền này là anh tặng cho cô ta sao? vậy mà cái này anh vẫn luôn nhớ, anh cười nhạt cầm nó đứng lên, lạnh giọng nói 

"Cái này là của tôi" 

Sau đó quay đi 

Nhìn theo bóng lưng của Tôn Yên Thần, Phương Linh Linh phía sau hét lên 

"Của em, rõ ràng năm đó em lấy từ tay Phương Tiểu Anh" 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận