Bé nói rất trơn tru không hề bị vấp hay bị dập, trong mắt bé không có một chút lo sợ, làm người ta cảm thấy yêu mến.
Mấy bạn nhỏ nghe Tiểu Bảo giới thiệu xong liền ngưỡng mộ nhìn bé
Người bạn mới này thật hay đó có thể nói thành như vậy, mấy bé cũng muốn, thật muốn đến ôm hôn bạn.
Trẻ con mà nghĩ là làm thôi liền buông bỏ mấy thứ khác chạy đến ôm lấy Tiểu Bảo, nháo nhào thành một đoàn.
Cô Tần cũng không phản đối, Tiểu Bảo được các bé yêu thích là điều đáng mừng.
Nhưng lạ thay có một bé gái dễ thương không kém Tiểu Bảo đang ngồi ở một chỗ hậm hực nhìn đống lâu đài do mấy bạn xây cho cô bị đạp đổ.
Nguyên do nó để không ai khác là vì cái đứa bé xinh đẹp hơn cô ở trên bục giảng kia, mấy bé xây lâu đài cho cô khi thấy bạn mới này liền bỏ đi chạy nhanh đến khuơ tay múa chân làm cho nó đổ.
Nhìn thấy công trình to lớn của mình sụp đổ liền làm cô bé tức giận, không muốn tiếp nhận người bạn mới này.
Mà vẫn còn cái nguyên nhân khác làm cô bé tức giận hơn dựa vào đâu mà một đứa bé mới đến đã chiếm hết hào quang của cô.
NE
Hào quang đó chỉ có thể là cho cô, cô chính là đứa bé dễ thương nhất ngôi trường này, được chào đón nhất ngôi trường này, cấm ai được hơn.
Buổi học của lớp Tiểu Bảo cũng bắt đầu, mấy bé lúc này đang đùa giỡn liền nghiêm túc ngồi vào bàn học, bộ dạng trưởng thành.
suốt buổi học cô giáo giảng cái gì Tiểu Bảo đều tiếp thu hết, mấy cái này bé cảm thấy cũng không quá khó, cô hỏi cái gì bé đều có thể dễ dàng trả lời tất
cả.
Các bé nhìn thấy Tiểu Bảo giỏi như vậy liền để ra biểu cảm mắt 2 miệng chữ A hâm mộ, lớp học này là lớp tốt nhất ở trường rồi, kiến thức rất cao, mấy bé phải mất một lúc mới tiếp thu được.
Còn cái Tiểu Bảo này có thể trả lời nhanh chóng hơn nữa rất chính xác, làm các bé siêu siêu ngưỡng mộ.
Cô Tân cũng phát hiện ra điều này, lúc nãy mẹ của bé cũng nói qua bé rất có thiên phú về mảng học tập.
Cô nở nụ cười hài lòng nhìn bé, giao cho bé bài tập nâng cao.
Không ngoài dự đoán của cô, bé có thể rất nhanh đã giải ra, trên miệng cô Tần câu lên nụ cười khâm phục, Cục Bột này chính là thiên tài nhà liền khen một tiếng.
"Tiểu Bảo, con rất giỏi nha"
Tiểu Bảo ngượng ngùng nhìn cô giáo
"Con cảm ơn cổ" lòng bé có vui vẻ nhưng tuyệt không phải là loại tự cao.
Các bạn thấy Tiểu Bảo xuất sắc như vậy, càng thêm hâm mộ, cái đống bài tập này mấy bé học giải mãi không ra, Tiểu Bảo nhìn qua một cái liền có thể giải được.
Liền chịu không được chạy đến hỗ Tiểu Bảo xin chỉ giáo.
"Tiểu Bảo giỏi quá đi, mình cũng muốn làm, chỉ mình với"
"Mình nữa, mình nữa" Cả lớp nhao nhao lên ai cũng tranh nhau kết thân với Tiểu Bảo.
Được mọi người yêu thích Tiểu Bảo cảm thấy thật hạnh phúc hai má đỏ lên trông càng đáng yêu, cười hi hi đáp lại các bạn
"Được, mình cùng các bạn học"
Nói xong bé liền nhiệt tình chỉ có các bạn mà các bạn cũng rất thông minh, tiếp thu rất nhanh liền cùng Tiểu Bảo học rất hăng say.
Cô giáo nhìn thấy cũng để các bạn tự học với nhau, các bé như vậy có thể gắn kết tình bạn, tăng độ hảo cảm và trình độ học tập nha.
Mọi người đang rất vui vẻ chỉ có cái bé gái kia vẫn ngồi ở đó nhìn đống bài tập lằn ngoằn kia, làm mãi không được dò đầu bứt tai.
"A Hoa đến đây học cùng Tiểu Bảo này, bạn ấy rất giỏi đó"
Có một bé trong nhóm đang học cùng Tiểu Bảo lên tiếng rủ bé đến nhưng bé không thích cho lắm cọc cằn lên tiếng
"Không cần đâu"
Bé không cần, bé tự mình làm được, bé lại cặm cụi làm bài nhưng làm thế nào cũng không ra.
Bé không chịu đầu, hai mắt bé liền hiện lên vạch đỏ, sắp khóc rồi.
Bé nhất định phải hơn Tiểu Bảo hơn tất cả mọi người.
Nhưng mà cho dù ngồi đến giờ ra chơi bé vẫn chưa giải được.
Bé liền hậm hực đi đến chỗ Tiểu Bảo, lúc này Tiểu Bảo đang ngồi vẽ tranh.
Tranh bé vẽ rất đẹp, một bức tranh có mẹ và bé, mẹ nắm tay bé đi trên đồng hoa tươi đẹp, màu sắc bức tranh phong phú, hình ảnh sinh động như thật.
A Hoa nhìn thầy càng tức thêm, sao có thể đẹp như vậy chứ? Aaaa là bé thua kém sao? Không thể được.
Bé đứng đó nắm chặt tay mình nhìn chằm chằm Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo bị nhìn có chút cứng nhắt, không thoải mái, bị nhìn như thế làm sao mà tự nhiên vẽ được nữa.
Tiểu Bảo nhìn lên A Hoa nở nụ cười thân thiện
"Bạn cũng muốn cùng mình học hả? Ngồi đây nè" Tiểu Bảo dùng cái tau nhỏ xíu của mình vỗ vỗ vào cái ghế trống kế bên ý bảo bạn ngồi xuống.
Nhưng A Hoa này lại càng thêm tức giận
"Ai thèm học cùng cậu chứ?" bé ta khinh thường nói ra
"Vậy cậu muốn