Người sao chép bản thiết kế của cô lại còn đăng hai bức ảnh lên mạng, một bức là người mẫu của cô, bức thứ hai là bộ quần áo Giản Minh thử trước đó, trên Weibo nói cô và Giản Minh ăn cắp ý tưởng của họ, nói chung là sao chép một cách không có trách nhiệm.
Lại còn nói Ngôn Tiểu Nặc vì không muốn để sự việc bị phơi bày nên đã thay đổi quần áo ngay lúc đó, cướp đi vị trí thứ nhất vốn dĩ thuộc về cô.
Người bình luận A: Đồ chó sao chép đảng chết cả nhà.
Người bình luận B: Nói cô không phải là sao chép, nói của cô là bản gốc, các người tự nghĩ xem, nếu như cô ta bị sao chép, cô ta có chịu đựng nhiều ngày như vậy mà không nói ra không? Căn bản là lương tâm không cắn rứt.
Người qua đường C: Cho lên đầu để chống lại sao chép.
Người đi đường D: Bộ phận thiết kế của tập đoàn Đế Quốc không quản sao? Mặc Tây Quyết nam thần của tôi sao lại trao phần thưởng cho người như vậy chứ? Cô ta đảng không?
Những dòng bình luận bên dưới còn đáng sợ hơn nhiều, nào là nguyền rủa, nói những lời bất lịch sự, Ngôn Tiểu Nặc đọc bình luận mà muốn vứt điện thoại vào tường.
Những người này có phải là người không cơ chứ? Không hiểu gì chỉ thêm dầu vào lửa sao? Làm như họ theo dõi toàn bộ quá trình cuộc thi vậy.
Ngôn Tiểu Nặc tức chết đi được, mắng cô đã đành, lại còn có vài người mång Giản Minh. Cô nhanh chóng đăng một Weibo thanh minh cô không sao chép bản thiết kế, và yêu cầu những người khác không được xúc phạm Giản Minh.
Tin Weibo vừa đăng được mấy giây đã có tới vài nghìn người bình luận rồi.
Đều là nói cô chết cũng không chịu thú nhận, còn có người nói cô hãy mang chứng cứ ra.
Nhưng cô chỉ quan tâm đến việc đảo ngược tình thế, chứ không để lại bằng chứng xác thực nào cả, cô chỉ có thể đưa ra một số tuyên bố để duy trì danh tiếng của mình, và cô thực sự không có chứng cứ nào để đưa ra.
Có rất nhiều làn sóng bình luận, có điều cũng có không ít người hâm mộ bảo vệ cô, nhưng cái tên bài viết sao chép thiết kế thật không dễ nghe chút nào, đặc biệt là những lập luận đơn điệu yếu thế.
Cô nhấp Weibo của Giản Minh ra xem, chỉ thấy Weibo của Giản Minh vẫn để thông tin giúp cô chuyển tiếp xác nhận nhưng khi nhấp vào phần bình luận thì thật là một cảnh tượng khủng khiếp.
Xảy ra một việc lớn như vậy chắc Giản Minh cũng đã biết, nhưng cô lại không nói gì cả, càng khiến dân mạng có cơ hội suy đoán không tốt.
Suy đoán như vậy mà không đi làm thám tử thì thật đáng tiếc.
Một chút nghi ngờ và manh mối có thể khiến họ phấn khích như họ trúng 500 vạn vậy, từng người một biến thành nhà bình luận gia, những việc tưởng tượng đó nói rất có lý. Cô không còn quan tâm nữa, đi xem Weibo của nhân vật nổi tiếng khiến người ta thương tiếc kia mà Phó Cảnh Dao hôm nay đề cập tới. Mặc dù không phải là fan hâm mộ, nhưng với một người qua đường như cô ấy cũng cảm thấy ngen ngào khi đọc những bình luận của fan dành cho cô ấy, cô lập tức đóng Weibo lại, mặt không nhìn thì tâm sẽ không phien. Không thể nói rằng điều đó không buồn, rõ ràng là không phải là lỗi của cô, những người kia như cơn gió ập tới khiến cho Ngôn Tiểu Nặc ấm ức không hề nhẹ.
Lúc này chuông điện thoại vang lên, là Mặc Tây Quyết. “A lô?” Giọng nói của Ngôn Tiểu Nặc hơi buồn.
Giọng nói của Mặc Tây Quyết rất bình tĩnh, “Thấy Weibo rồi chứ?”
“Em thấy rồi.”
“Việc này giao cho anh giải quyết, bắt đầu từ bây giờ em không nên đăng bất kỳ lời bình luận nào.”
“Ö, em biết rồi.”
Cô vừa nói xong thì Mặc Tây Quyết liên tắt điện thoại. “Anh nghĩ gì về vấn đề này?” Mặc Tây Quyết cúp điện thoại và nói với người quản lý quan hệ công chúng tinh tế trước mặt. Đôi mắt linh hoạt của người quản lý quay sang nhìn và cười: “Tổng giám đốc, có thể lợi dụng cơ hội lần này để lùi về sau như vậy độ nổi tiếng của Ngôn Tiểu Nặc sẽ càng cao.”
“Rầm!” Tiếng đập tay xuống bàn của Mặc Tây Quyết, lạnh lùng nhìn anh ta, “Tôi đang hỏi anh, làm thể nào để đối phó với tình huống hiện tại chứ không phải nghe anh phân tích làm thế nào để tăng sự nổi tiếng Nụ cười tươi như ánh nắng buổi sáng của giám đốc bị đóng băng lại trên khuôn mặt bởi sự lạnh băng của Mặc Tây Quyết, nhưng với nhiều năm kinh nghiệm quan hệ công chúng của anh ta khiến anh phản ứng rất nhanh chóng.
Tổng giám đốc rõ ràng là rất lo lắng cho Ngôn Tiểu Nặc, Mặc Tây Quyết vô cùng tức giận về những tin đồn thất thiệt liên quan đến cô Ngôn. “Tổng giám đốc, tôi xin nói thật, vụ việc này ngay từ ban đầu đã kỳ quặc, đến ngày hôm nay lại quay lại cản một miếng, nếu không có tin tức nội bộ của tập đoàn Đế Quốc thì thông tin và thời gian không thể chính xác như vậy.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!