Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Chương 366

Cô lại sắp kết hôn rồi. Ngôn Tiểu Nặc dở khóc dở cười không biết làm gì, đưa tài liệu cho quản gia Lisa.

“Cô Ngôn chuẩn bị một chút đi, ngày mai sẽ có xe tới đón cô đến nơi đăng kí kết hôn” Quản gia Lisa đã giao phó xong, rời đi.

A Thừa ôm lấy Ngôn Tiểu Nặc,vùi mình vào lòng cô nói: “Mẹ, hôm nay A Thừa biểu hiện có tốt hay không?”

Lời nói của cậu nhóc làm cho Ngôn Tiểu Nặc cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Cô ôm lấy A Thừa hôn một cái, cười khen: “Cục cưng rất thông minh, mẹ rất vui”

Được khen, A Thừa càng vui hơn: “Vậy con sẽ đi đọc sách nữa.”

“Vừa hết giờ học, con không mệt mỏi sao?” Ngôn Tiểu Nặc hôn con trai, trong lòng cảm thấy rất vui.

A Thừa tràn đầy tự tin cười, khuôn mặt nhỏ bé giống như là mặt trời nhỏ: “A Thừa tiến bộ, mẹ sẽ vui hơn, ba cũng vui, cho nên con phải cố gắng hơn nữa mới đúng”

Nói xong, cậu hôn chụt Ngôn Tiểu Nặc, xoay người đi vào phòng học của cậu bé đọc sách. Tâm trạng đang xám xịt của Ngôn Tiểu Nặc lập tức cũng được xua đi, tràn đầy ấm áp và yên tâm. Cô đột nhiên có linh cảm, lấy ra giấy vẽ, viết viết to vẽ lên. Trước kia cô không hiểu thế nào mới là tình mẹ con, bây giờ cô đã biết, cảm giác linh thiêng đó, có lẽ là tình cảm đẹp nhất thế gian. Sáng sớm ngày thứ hai, Ngôn Tiểu Nặc đưa A Thừa đi học, xe sẽ tới đón cô.

Là Mặc Tây Thần tự lái xe tới. Ngôn Tiểu Nặc cảm thấy không được tự nhiên.

“Lên xe đi”

Mặc Tây Thần nói: “Giờ này, không cần do dự nữa” Ngôn Tiểu Nặc thở dài một cái, mở cửa xe lên xe.

Cô nhìn phòng học của A Thừa, hỏi nhỏ: “Em muốn tự dạy con trai mình, không biết có cách gì hay không?”

“Có, đưa A Thừa rời khỏi nơi này “Mặc Tây Thần không thay đổi vẻ mặt nói: “Anh đã từng có con, nhưng anh lựa chọn buông bỏ” Ngôn Tiểu Nặc kinh ngạc nhìn Mặc Tây Thần.

“Cũng bởi vì anh không muốn con trai mình cũng như mình, có một tuổi thơ bi thảm không muốn nhắc đến.”

Mặc Tây Thân lạnh lùng nói: “Cũng chính là vì nguyên nhân này, Giản Minh rời đi, biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.”

Ngôn Tiểu Nặc mấy năm qua đi rất nhiều nơi, cũng chưa nghe thấy tung tích Giản Minh.

“Chị Giản Minh chắc chắn vẫn còn đây”

Ngôn Tiểu Nặc nói nhẹ nhàng: “Nếu như cô ấy quay về, anh sẽ tha thứ cho cô ấy sao?”

“Chỉ cần cô ấy quay lại, anh sẽ tha thứ vô điều kiện” Mặc Tây Thần nói, vẻ mặt tràn đầy đau khổ: “Nhưng anh không có tư cách: Dừng một chút, anh ta chân thành nói xin lỗi: “Ngôn Tiểu Nặc, thật xin lỗi, A Thừa vẫn phải chấp nhận phương thức giáo dục này.’ “Là em phải cảm ơn anh mới đúng.

Ngôn Tiểu Nặc dịu dàng nói: “Nếu không có anh thuyết phục em đến trang viên nhà họ Mặc, bây giờ không biết con trai em có còn sống” Mặc Tây Thần mím môi, dừng xe. Ngôn Tiểu Nặc xuống xe, nhìn nơi đăng kí kết hôn, lần trước lúc cô tới, là cùng với Mặc Tây Quyết. Chỉ là tâm trạng lúc này hoàn toàn khác lúc đó. Mặc Tây Thần cũng không thúc giục cô, lẳng lặng đứng bên người cô. Chỗ này, anh đã dừng chân rất nhiều lần, anh nghĩ, có lẽ sẽ có một ngày, anh sẽ cùng Giản Minh cùng đi. Nhưng hôm nay tới, lại là cùng em dâu.

Mặc Tây Thần cảm thấy phiền não vô cùng. Ngôn Tiểu Nặc nói Giản Minh còn sống, nếu như Giản Minh biết, cô và anh có thể quay lại được không? Có thể là vì Mặc Tây Quyết, anh mới phải làm như vậy. Ngôn Tiểu Nặc nhẹ nhàng nói: “Chúng ta vào thôi, đi sớm về sớm, em còn phải đón A Thừa tan học”

“Ừ” Mặc Tây Thần nói. Chỉ là tự mình đến điền thông tin cá nhân, Ngôn Tiểu Nặc nhanh chóng viết xong, xoay người đi vào trong xe, đến cả ảnh cũng không chụp. Cô đã từng lưu ảnh chụp ở đây, không muốn chụp lại.

Một lát sau, Mặc Tây Thần cũng đi ra. Ngôn Tiểu Nặc nhìn trời, tất cả đều đã được sắp đặt sao? Nhưng Mặc Tây Quyết nói, sẽ không để cho cô cưới Mặc Tây Thần, đến cả chỗ đăng ký kết hôn cũng đã tới rồi, Mặc Tây Quyết có thế tới kịp để thay đổi cục diện sao? Mặc Tây Thần đưa Ngôn Tiểu Nặc về trang viên nhà họ Mặc, hai người đều rất yên lặng trên cả đường, rất lúng túng. Ngôn Tiểu Nặc xuống xe rồi chạy thẳng tới phòng học của A Thừa.

“Cô Ngôn, à không, cô chủ, cậu chủ nhỏ đi đến chỗ của ông chủ rồi.” Người giúp việc nói như vậy. Cô lập tức đi đến chỗ Mặc Lăng Thiên. Thì ra là Mặc Lăng Thiên đang kiểm tra việc học của A Thừa.

“Ngồi đi” Dường như tâm trạng của Mặc Lăng Thiên rất tốt, nói với Ngôn Tiểu Nặc: “A Thừa gần đây tiến bộ nhiều, không chỉ đối đáp trôi chảy, hơn nữa còn rất nhanh nhẹn” Ngôn Tiểu Nặc cười, nụ cười dịu dàng.

A Thừa nhào về phía Ngôn Tiểu Nặc, ngọt ngào nói: “Mẹ đã về rồi” Ngôn Tiểu Nặc cúi người, hôn lên khuôn mặt của A Thừa: “Ông nội khen con đó, xem ra A Thừa thật sự rất cố gắng” Mặc Lăng Thiên nhìn cảnh tượng này, nghĩ tới lúc cùng với Evelina, cũng dịu dàng với đám trẻ như vậy. Quỷ thần xui khiến, ông ta nói: “Nếu giờ A Thừa cũng ở chỗ của cô, cô nên dạy dỗ nó nhiều hơn” Ngôn Tiểu Nặc ngạc nhiên, cô không nghe lầm chứ? Mặc Lăng Thiên cho phép cô dạy A Thừa? Nhưng cô rồi lập tức phản ứng lại, vội vàng nói: Vâng, tôi sẽ dạy dễ nó thật tốt” Tránh Mặc Lăng Thiên hối hận, cô nên lập tức đáp ứng. Mặc Lăng Thiên hơi lúng túng, sắc mặt cũng trầm xuống: “Đã đăng ký xong với A Thần rồi?” Ngôn Tiểu Nặc nói với quản gia Lisa: “Đưa cậu chủ nhỏ về nghỉ”

Lisa không nói gì, nhìn về phía Mặc Lăng Thiên. Mặc Lăng Thiên khẽ gật đầu, Lisa lúc này mới đưa A Thừa trở về. A Thừa đi theo Lisa trở về, Ngôn Tiểu Nặc mới lên tiếng: “Những gì nên làm đều đã làm xong.”

Giọng nói của cô rất bình tĩnh ung dung, ngược lại làm cho Mặc Lăng Thiên kinh ngạc: “Cô cũng rất thức thời, xem ra cô cũng không ra gì với A Quyết”

Ngôn Tiểu Nặc cố nén tức giận trong lòng, nói: “Tôi cũng rất muốn thủ tiết, đáng tiếc một số người lại lấy con trai ra uy hiếp, có người mẹ nào lại rời bỏ đứa con của mình?” Lời nói rất bất lịch sự nhưng Mặc Lăng Thiên nhưng không nổi giận, lạnh nhạt nói: “Mười ngày sau chính là ngày cưới, cô về đi” Ngôn Tiểu Nặc đứng lên rời đi. Quản gia Lisa từ bên ngoài đi vào, đúng lúc đối mặt với Ngôn Tiểu Nặc, bà ta chào hỏi.

Ngôn Tiểu Nặc chỉ nhìn một cái liền đi.

Lisa nhìn Ngôn Tiểu Nặc rời khỏi phòng sách, nói với Mặc Lăng Thiên: “Cô Ngôn rất không vui”

“Không vui là đương nhiên “Mặc Lăng Thiên hừ lạnh một tiếng: “Nếu không phải là vì cô ta còn hữu dụng, tôi sẽ dễ dàng tha cho cô ta sống đến bây giờ?” Lisa trầm mặc đứng ở một bên.

“Theo những gì cô quan sát, có chỗ nào bất thường không?” Giọng nói của Mặc Lãng Thiên nhàn nhạt.

Lisa lấy lại tinh thần, trả lời: “Ngoại trừ lúc cô chủ ở cùng với cậu chủ nhỏ, thỉnh thoảng sẽ cùng cô năm và cô cô ba nói chuyện, cũng không đi đâu cả.

Cậu chủ nhỏ cũng cố gắng hơn nhiều so với trước.”

“Cố gắng hơn? Là bởi vì Ngôn Tiểu Nặc?”

“Vâng.’ Mặc Lăng Thiên không thể không nghi ngờ: “Cô ta không tìm A Thân?”

“Không có.’ Lisa nói: “Từ lúc ngài yêu cầu cậu chủ cưới cô Ngôn, trừ hôm nay họ đi đăng ký thì không có gặp mặt.

“Mười ngày sau là hôn lễ, đây là hôn lễ đầu tiên nhà họ Mặc, truyền thông sẽ tụ tập, cô phải cẩn thận”

“Vâng. Mặc Lăng Thiên tỏ ý bảo Lisa lui ra, ánh mắt lộ vẻ tính toán. Ngôn Tiểu Nặc vừa trở lại chỗ ở, đã có mấy nhà thiết kế đến đo trang phục, để làm lễ phục cưới. Cô không để bọn họ đo, trực tiếp nói số liệu rồi đuổi bọn họ rời đi. Mười ngày tiếp theo, Ngôn Tiểu Nặc không cự tuyệt ý kiến mọi người về hôn lễ, cũng không chủ động hỏi tới. Mặc Tây Thần cũng vậy. Rõ ràng là hôn lễ đầu của nhà họ Mặc, nhưng hai nhân vật chính của hôn lễ không hề nhiệt tình, toàn bộ quá trình đều do quản gia Lisa và đám người giúp việc làm.

Lý do của Mặc Tây Thần là, bây giờ đang là giám đốc điều hành, phải bận rộn nhiều. Lý do của Ngôn Tiểu Nặc là cô muốn nghe lời Mặc Lăng Thiên dạy dô con trai của cô thật tốt. Không có sơ hở nào để tấn công, quản gia Lisa không thể làm gì khác đành phải cẩn thận hơn. Lễ đường chọn ở nhà thờ lớn Westminster, nơi nhiều gia đình hoàng gia tổ chức đám cưới của họ, làm nổi bật sức ảnh hưởng của nhà họ Mặc Nhưng trong lòng của Ngôn Tiểu Nặc chỉ thích vịnh đảo ở thành phố S kia Bởi vì là hôn lễ của Ngôn Tiểu Nặc, Trình Tử Diễm, Đường Mạt Ưu, Kiểu Nam Hâm, còn có A Dục cũng đều tới. Lúc Ngôn Tiểu Nặc thấy bọn họ rõ ràng kinh ngạc: “Cha, con cũng không nói chuyện kết hôn”

“Đừng nói gì, việc đã đến nước này, ung dung chút đi” Trình Tử Diễm thở dài nói: “Điều may mắn nhất chính là, con đã tìm được con trai.” Ngôn Tiểu Nặc rất muốn nói, cô còn tìm được Mặc Tây Quyết, nhưng cô không thể nói ra. Ngày mai sẽ là hôn lễ, nhưng Mặc Tây Quyết vẫn bặt vô âm tín. Ngôn Tiểu Nặc lo lắng, cô thật sự muốn đào hôn. Nhưng Mặc Tây Quyết trước khi đi đã phân phó cô hãy để mọi chuyện như thường. Một đêm không ngủ cũng qua đi.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận