Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Một giọng nói phẫn nộ vang lên, Ngôn Tiểu Nặc nhanh chóng quay đầu lại, khi thấy dáng người cao lớn, nước mắt cô gần như trào ra.

Là Mặc Tây Quyết.

Anh siết chặt cổ tay một kẻ đàn ông đang giữ tay cô, Ngôn Tiểu Nặc nghe thấy rõ tiếng xương gãy, và tên đàn ông đó hét lên vì đau đớn.

Mặc Tây Quyết đưa tay ôm cô vào lòng, Ngôn Tiểu Nặc nghe thấy tiếng khóc thút thít của Phó Cảnh Dao: “Anh!”

Chỉ thấy Phó Cảnh Thâm và Mặc Tây Quyết rất nhanh chóng hạ gục bọn côn đồ xuống đất.

Mặc Tây Quyết nhìn vào vết đỏ trên mặt của Ngôn Tiểu Nặc và vết giày in trên quần cô, đôi mắt đen của anh lập tức trở nên đáng sợ.

Anh đạp lên bụng kẻ vừa kéo Ngôn Tiểu Nặc, giọng nói của anh dường như tới từ địa ngục: “Mày dám đánh vào mặt, lại còn đá cô ấy nữa sao?”

Người đàn ông đau không nói lên lời, chỉ rên rỉ.

Mặc Tây Quyết càng giẫm mạnh hơn, người đàn ông tròn mắt đau đớn và co giật, giường như anh ta sắp chết.

Ông chủ nhà hàng Thực Vì Thiên vội vàng chạy ra, vừa nhìn thấy cảnh này ông đột nhiên sợ hãi, rồi nói lắp bắp: “Các vị, có gì thì từ từ thương lượng!”

Một tiếng hét kêu lên, Mặc Tây Quyết một chân đá ông chủ xuống đất, và giọng nói của anh giống như một con dao thép: “Thương lượng sao?”

Bàn tay của ông chủ bị Mặc Tây Quyết giẫm lên, đau đến mức ông nói không lên hơi: “Anh, anh là ai?”

“Mặc Tây Quyết.”

Ông chủ sợ hãi như bay mất hồn vía khi nghe thấy ba từ này: “Cậu Mặc, xin, xin lỗi, xin cậu tha mạng, xin tha mạng cho tôi!”

“Bỏ qua cho ông?” Mặc Tây Quyết cười lạnh lùng, rồi chỉ vào Ngôn Tiểu Nặc, “Những thứ cô ấy phải chịu cứ thế bỏ qua sao?”

Khốn khiếp, người phụ nữ của anh, anh còn không dám động vào, lại ở đây bị mấy tên côn đồ đánh.

Mặc Tây Quyết phẫn nộ giẫm lên cổ tay của ông chủ nhà hàng một cách dữ dội, và âm thanh gãy xương kêu lên, đầu bị đá ra xa bởi đôi giày da đắt tiền của Mặc Tây Quyết, có cả vết máu dính trên đất.

Bác sĩ Phó Cảnh Thâm không dám nhìn nữa ngoảnh mặt về hướng khác.

Ngôn Tiều Nặc chưa bao giờ thấy Mặc Tây Quyết tức giận như vậy, ngay cả khi cô cãi nhau với anh cũng không đến nỗi giận dữ như vậy.

Toàn thân một luồng sát khí, ai dám động vào anh coi như tìm đường chết.

Quản gia Duy Đức dẫn vệ sĩ tới, Mặc Tây Quyết thả người đàn ông ra, giọng nói lạnh như băng: “Hãy khiến những người này và cái nhà hàng này biến mất ngay!”

“Vâng, cậu chủ.” Quản gia Duy Đức lập tức đáp lại, đưa tay ra hiệu với vệ sĩ.

Ông chủ quán bị đá ra một bên đột nhiên ngất đi.

Phó Cảnh Thâm nhẹ nhàng an ủi Phó Cảnh Dao người đang vô cùng sợ hãi, rồi đưa cho Mặc Tây Quyết một lọ thuốc: “Đây là thuốc chống tụ máu.” Rồi nhanh chóng đưa Phó Cảnh Dao về nhà.

Mặc Tây Quyết cầm chặt lấy lọ thuốc, và bế Ngôn Tiểu Nặc lên xe.

Ngôn Tiểu Nặc ngồi cạnh anh, không nói một lời nào, Mặc Tây Quyết giờ đang ở trạng thái có thế bùng phát bất cứ lúc nào. “Sau này buổi tối không được phép ra ngoài nữa!” Mặc Tây Quyết phá vỡ sự im lặng trước tiên.

Ngôn Tiểu Nặc bào chữa, nói một cách yếu ớt: “Hôm này là tai nạn ngoài ý muốn…”

“Tai nạn ngoài ý muốn?” Khuôn mặt Mặc Tây Quyết đột nhiên thay đổi, “Tối nay nếu như anh đến trễ một bước thì em có biết em sẽ gặp phải điều gì không?”

Ngôn Tiểu Nặc không thể bác bỏ, nếu như không có sự xuất hiện của Mặc Tây Quyết, cô sẽ không dám nghĩ về những gì sẽ xảy ra tối nay. “Cảm ơn anh đã cứu em.” Ngôn Tiểu Nặc nhìn vào khuôn mặt góc cạnh của anh trong bóng tối nói khẽ.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận