Chương 1216
Mục Nhất Hân và Mục Nhiễm Tranh không ở lại lâu mà lái xe về, trên đường về cả hai đều im lặng, mỗi người ôm một suy nghĩ.
Mục Nhất Hân nghĩ đến bức thư trong túi mình, cô ấy nóng lòng muốn về nhà để đọc.
Còn thứ Mục Nhiễm Tranh nghĩ thì càng nhiều hơn.
Mục Nhiễm Tranh đưa Mục Nhất Hân về nhà, bản thân anh thì không lái xe về nhà họ Mục mà về chung cư của mình.
Anh thật sự không muốn nghe mẹ mình lải nhải, anh tự thấy mình vẫn còn trẻ mà, chuyện cưới hỏi là chuyện sau này.
Hôm nay anh thấy Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly, Giản Ngọc và Lý Như Kiều, đúng là đã bị kích thích rồi.
Người ta ai cũng ngọt ngào, hạnh phúc, có mình anh là còn cô đơn.
Quan trọng nhất là Tô Lạc Ly mà anh thích đã thành thím nhỏ của mình, đã có gia đình nhỏ ba người với chú của mình.
Có một số việc nên từ bỏ rồi.
Mục Nhất Hân về đến nhà thì vội vàng chạy về phòng mình, khoá cửa lại, vội vàng lấy lá thư trong túi mà Tô Lạc Ly đưa cho cô ra.
Nét chữ quen thuộc của Tô Kiêm Mặc đập vào mắt cô.
Hân Hân:
Đây là lần đầu tiên tôi gọi cậu như vậy nhỉ? Bạn nam bạn nữ thân với cậu đều gọi cậu như vậy, bao gồm cả chị và anh rể của tôi, nghe rất thân mật.
Nhưng tôi chưa bao giờ dám gọi cậu như vậy, tôi không muốn quan hệ của chúng ta thân hơn vì tôi biết sớm muộn gì tôi cũng sẽ rời khỏi thế giới này.
Từ lúc tôi còn rất nhỏ, tôi đã được chẩn đoán mắc bệnh tim bẩm sinh, hơn nữa tôi biết vào năm tôi mười bảy, căn bệnh sẽ làm tôi phải tạm biệt thế giới này. Tôi rất may vì đã sống qua mười bảy tuổi, còn sống hơn mười tám tuổi.
Trước khi lên đại học, thậm chí tôi còn đếm ngược mạng sống của mình, lúc đó tôi nghĩ ngoài chị tôi ra thì thế giới này không còn thứ gì làm tôi lưu luyến nữa, có lẽ tôi rời xa thế giới này sớm ngày nào thì chị tôi sẽ sống thoải mái hơn ngày đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!