Chương 200
“Lạc Ly, em nói thật cho chị biết, có phải em có quan hệ đặc biệt gì với sếp Dạ không?”
Giọng điệu của Từ Tinh Như cực kỳ nghiêm túc, không cho phép Tô Lạc Ly nói nửa lời gian dối.
Nhưng nghe thấy Từ Tinh Như hỏi như này, lòng Tô Lạc Ly liền trầm xuống, thì ra không phải là Ôn Khanh Mộ, mà là Dạ Bân.
Sao có thể chứ? “Chị Tinh Như, chị đừng đùa nưa!”
Tô Lạc Ly nhoẻn miệng cười, che đậy sự chột dạ của mình.
Từ Tinh Như nhíu mày: “Không có thật sao?”
“Thật sự là không có!”
“Vậy thì thật kỳ lạ”
Từ Tinh Như cũng coi như khá hiểu Tô Lạc Ly, biết cô không phải người hay nói dối, vì thế cô ấy hỏi liên tục hai lần, Tô Lạc Ly đều nói không phải, cô ấy liền tin tưởng.
“Kỳ lạ? Chuyện này có gì kỳ lạ chứ? Sao em và sếp Dạ có thế có quan hệ đặc biệt gì chứ?”
Từ Tinh Như lắc đầu.
*Nếu không có quan hệ đặc biệt gì, lẽ nào là do sếp Dạ vừa mắt em, muốn phát triển quan hệ với em?”
“Hả?” Tô Lạc Ly cảm thấy đây lại là chuyện càng không có căn cứ.
Rõ ràng Dạ Bân biết quan hệ của cô và Ôn Khanh Mộ, sao có thể vừa mắt cô chứ?
“Vụ ầm ï kẻ thứ ba lần trước, chính là sếp Dạ ra mặt giải quyết!
“Cái gì?” Tô Lạc Ly lập tức trợn tròn mắt.
“Lẽ nào em còn cho rằng chị ra mặt giải quyết sao? Chị không có năng lực lớn đến thế, chuyện vợ ông chủ Tân Hưng mở cuộc họp báo nói thẳng là cô ta vu oan giá họa cho em kia, không phải là chuyện người thường có thể làm được”
“..” Tô Lạc Ly hoàn toàn im lặng.
“Còn có đống hóa đơn bệnh viện gì kia, trực tiếp có dấu của bên cảnh sát, chị cũng không có cách nào làm được.”
“Sao có thể chứ?”
Tô Lạc Ly không dám tin những điều này là thật.
“Sao lại không thể chứ? Bằng không em cho rằng làm sao chị có thể lấy được thiệp mời tới buổi lễ chúc mừng kỷ niệm thành lập công ty đá quý Hoắc thị chứ? Đó là lệnh của sếp Dạ, cả Tinh Hoàng, tài nguyên đưa cho em chỉ kém hơn Tiêu Mạch Nhiên.”
Nghe tới đây, Tô Lạc Ly càng thêm ngạc nhiên!
“Vì thế, sau khi giải quyết chuyện lần trước, chị luôn nghi ngờ em và sếp Dạ có quan hệ đặc biệt gì đó, lúc đó bận giải quyết vấn đề, em lại bận đến đây quay phim, chị cũng chưa nói với em.”
Tô Lạc Ly há miệng, ngây người không nói được câu nào.
“Lạc Ly, em và sếp Dạ không có quan hệ đặc biệt gì là tốt nhất, trong giới giải trí, không có bất kỳ con đường tát nào, em phải nhớ kỹ lời chị nói.”
Tô Lạc Ly gật đầu.
“Nếu em có thể chính thức kết hôn cùng sếp Dạ, vậy thì có thể, nhưng với gia thế của sếp Dạ, đó là chuyện không thể nào. Sếp Dạ là công tử lăng nhăng có tiếng, cùng lắm là chơi một lát rồi ném em đi ngay, vì thế con đường tắt này, tuyệt đối không được đi.”
“Chị Tinh Như, chị yên tâm đi, em và sếp Dạ không thể có quan hệ đặc biệt gì”
“Chị tin em, thế nhưng, sợ là sợ sếp Dạ vừa mắt em, mới muốn ra sức nâng đỡ em, mượn cơ hội này qua lại gần gũi với em, thủ đoạn thường dùng của đàn ông mà thôi.”
Từ Tinh Như hừ một tiếng, chuyện này cô đã thấy nhiều rồi, trước giờ cô coi thường loại đàn ông này nhất.
“Cũng không thể nào, anh ta không thể vừa mắt em”
Tô Lạc Ly trả lời rành mạch dứt khoát, đương nhiên cô biết Dạ Bân không thể vừa mắt mình.
“Sao em lại chắc chắn như thế?”
“À… Lúc trước, khi em và Mộ Dung Dịch yêu nhau, cũng từng gặp sếp Dạ vài lần, sếp Dạ biết em và Mộ Dung Dịch từng yêu nhau, sao có thể vừa mắt em nữa chứ?”
Tô Lạc Ly chỉ đành lôi Mộ Dung Dịch ra, cũng không thể lôi Ôn Khanh Mộ ra chứ?
Từ Tinh Như gật đầu.
“Thế cũng phải, nói không chừng sếp Dạ coi trọng em, muốn nâng đỡ vài ngôi sao mới.”
Nếu thật sự là như thế, Từ Tinh Như cảm thấy cũng khá tốt.
Tô Lạc Ly lập tức gật đầu như gà mổ thóc.
Lúc này Từ Tinh Như mới gật đầu, cô bị vấn đề này quấy nhiễu đã lâu.
“Lạc Ly, vậy em cứ làm cho tốt đi. Thế nhưng chị vẫn nói câu đó, hiện giờ em không thích hợp để yêu đương, chờ tới khi em có chỗ đứng vững chắc trong làng giải trí, nền tảng người hâm mộ vững chãi, đến lúc đó thì yêu đương sau”
Tô Lạc Ly nhếch mép cười lúng túng, rõ ràng cô đã kết hôn rồi, đương nhiên không thể yêu đương được nữa.
“Được rồi, vậy chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm đi, chiều chị phải quay về rồi.”
“Vâng”
Tô Lạc Ly và Từ Tinh Như cùng nhau ăn cơm, sau khi tiễn Từ Tinh Như, quay về trong khách sạn, trong lòng Tô Lạc Ly vẫn bồn chồn bứt rứt.
Cô luôn cho rằng, vụ ầm ï lần trước, Ôn Khanh Mộ luôn ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng không ngờ rằng, toàn bộ mọi chuyện lại là Dạ Bân làm.
Tô Lạc Ly cực kỳ hiểu Dạ Bân, Dạ Bân nắm quyền trong nhà, vì thế, cũng không có quyền nói năng gì.
Thế nên, khiến Châu Kỳ mở cuộc họp báo, làm sáng tỏ mọi chuyện, người có năng lực lớn như thế cũng chỉ có Ôn Khanh Mộ thôi!
Lúc đó tâm trạng cô cực kỳ kém, cũng không nghĩ kỹ chuyện này, giờ xem ra, chuyện này quả thật là do Ôn Khanh Mộ làm.
Ôn Khanh Mộ làm chuyện này nhưng lại không ra mặt, mà lại dành công lao này cho Dạ Bân.
Rốt cuộc chuyện là như nào chứ?
Trong đầu Tô Lạc Ly rất hỗn loạn, cô hơi không hiểu nổi.
Nhưng có một chuyện, cô đã nghĩ thông suốt, đó chính ra, rất có khả năng Ôn Khanh Mộ không vứt bỏ cô.
Nếu thật sự vứt bỏ, trực tiếp ly hôn là xong, còn để ý những chuyện vớ vẩn này của cô làm gì?
Nghĩ tới đây, cuối cùng trong lòng Tô Lạc Ly cũng có chút ấm áp.
Ký túc xá nam Học viện Mỹ thuật thành phố Z Tô Kiêm Mặc đang ngồi xem vài tư liệu trước máy tính, sau khi lên đại học, cuộc sống của cậu rất sống động, mỗi ngày đều rất phong phú.
Bạn cùng phòng – Lâm Chi Hàng vỗ vai cậu.
Tô Kiêm Mặc lập tức quay đầu lại nhìn cậu ta.
Lâm Chi Hàng nhét một bức thư màu hồng vào tay cậu.
“Cái gì đây?” Tô Kiêm Mặc không nhận.
“Cái tên nhóc nhà cậu ngốc à? Thế này cũng không hiểu ra? Thư tình nha!” Lâm Chi Hàng cầm bức thư lên, đập lên đầu Tô Kiêm Mặc.
“Lấy ở đâu, trả về đó.’ Tô Kiêm Mặc lập tức quay đầu lại, tiếp tục đọc tài liệu của mình.
“Con người cậu sao lại không thông suốt thế chứ? Cậu biết đây là ai đưa cho cậu không?”
“Ai cũng được, liên quan gì đến tôi?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!