Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con - Tô Lạc Ly - Ôn Khanh Mộ (FULL)

Chương 354

 

“Được rồi, hai người đừng khen em nữa, hai người khen làm em hơi ngại rồi đấy, khó khăn lắm em mới quên chuyện em bị thương, hai người nhắc làm em nhớ lại rồi!”

 

Ba người cùng bật cười.

 

Tiêu Mạch Nhiên đỡ Tô Lạc Ly lên.

 

“Lạc Ly, cô thế này cũng không thể ra khỏi thôn được, đoạn đường này chỉ có thể đi bộ thôi, cũng chẳng có xe.”

 

Lúc này Tô Lạc Ly mới nhớ ra, e là hôm nay cô không về được rồi.

 

“Cô gái, nếu vội thì để mai tôi bảo chú ba lấy xe bò đưa cô đi, ít nhất thì để cô đỡ phải đi bộ được hơn nửa đoạn đường, chắc ngày mai chân cô cũng đỡ hơn đôi chút rồi, sẽ không đau như hôm nay nữa.”

 

“Hôm nay không được sao?” Tiêu Mạch Nhiên hỏi.

 

“Hôm nay sợ là không được, bò làm cả ngày cũng mệt rồi, người trong thôn chúng tôi xem gia súc như thành viên trong nhà vậy, đều trông cậy vào gia súc!”

 

“Vậy cũng được.”

 

Cũng chỉ có thể thế thôi.

 

Lúc này, Từ Phóng vội chạy đến.

 

“Lạc Ly, cô xem ai đến này?”

 

Là Tô Lạc Ly đã dặn, nếu có người khác thì họ sẽ gọi thống nhất gọi cô là ‘Lạc Ly’ chứ không phải mợ chủ.

 

“Ai đến?”

 

Tiêu Mạch Nhiên dìu Tô Lạc Ly đi từng bước ra khỏi trạm xá.

 

Vừa ra khỏi trạm xá, Tô Lạc Ly ngước mắt, bóng dáng cao lớn thẳng tắp lọt vào mắt cô.

 

Ngoài Ôn Khanh Mộ ra thì còn có thể là ai nữa?

 

Anh đã nói là sẽ đến đón cô!

 

Tô Lạc Ly lập tức cười rạng rỡ.

 

Khoảnh khắc thấy Ôn Khanh Mộ, trái tim Tiêu Mạch Nhiên từ từ chùng xuống.

 

Không ngờ tình cảm anh dành cho Tô Lạc Ly lại sâu đậm như vậy, vì Tô Lạc Ly mà chạy đến tận đây.

 

Tô Lạc Ly khập khiễng đi về phía trước.

 

Ôn Khanh Mộ thấy cô bị thương thì lập tức chạy tới.

 

Hai mươi ngày, hai mươi ngày nhớ mong, hai mươi ngày trông ngóng đấy!

 

Cuối cùng hôm nay cũng đến rồi!

 

Hai người đứng nhìn đối diện, bốn mắt nhìn nhau.

 

Tô Lạc Ly vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

 

Nỗi nhớ nhung hai mươi ngày và cơn đau vừa rồi đan xen vào nhau.

 

Giây phút nhìn thấy người đàn ông này, sự kiên cường của Tô Lạc Ly đều được gỡ bỏ.

 

“Tô Lạc Ly, em muốn chết có phải không? Lại làm mình thành cái bộ dạng này! Lần sau anh không để em ra ngoài quay phim nữa!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận