Chương 2325
Văn hóa ngôn ngữ Việt Nam thực sự rất rộng và sâu sắc!
“Em vấn nên về chăm sóc đứa nhỏ thôi!”
“Muốn đi sao, nhưng cũng không dễ dàng như vậy được đâu, anh đã nói rồi mà, chờ em ăn no, thì cũng phải đến lượt anh được ăn no chứ.”
Người đàn ông này không do dự mà nói lên một câu đầy ẩn ý.
Bây giờ Hứa Trúc Linh muốn đi cũng không được, bàn tay to lớn của người đàn ông giống như một cái kẹp sät, dù cô có vùng vây như thế nào cũng không thế thoát ra được.
Cô bị kéo vào phòng ngủ, và bị anh ném lên giường.
Anh đặt đĩa trái cây xuống, sau đó nói: “Vợ ơi, anh đói rồi.”
“Anh… anh đói thì ăn hoa quả đi, anh nhìn em như vậy làm gì?”
Đôi mät phượng của anh sâu thăm thảm, không thể nhìn thấy đáy mắt, giống như vực sâu tràn ngập vẻ tĩnh mịch.
Cô vô thức nuốt nước bọt và lùi lại phía sau, nhưng người đàn ông đã xé toạc áo khoác, vội vàng đến mức không kịp cởi từng cái cúc, lộ ra dáng người cường tráng bên trong.
Trong những năm qua, anh đã phải chịu những vết thương lớn nhỏ, để lại những vết hằn không thể xóa nhòa trên cơ thể.
“Những cái… này còn đau không?”
“Anh không nhớ nguyên nhân vì sao mà có chúng rồi, vậy nên anh cũng không đau nữa.” Anh thản nhiên nói, coi như những vết sẹo này đều là thứ tầm thường, nhưng khi đó những vết thương anh.
Cô không phản kháng mà còn chủ động vòng tay qua cổ anh, hôn lên môi anh.
Cố Thành Trung nhận được hành động này đáp lại của cô, và thế là cuộc tấn công càng trở nên gay gắt hơn.
Căn phòng lập tức mơ hồ nồng nàn, đêm xuân ngắn ngủi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!