Chương 2494
“Em không sao chứ?”
“Tôi… tôi không sao.”
Gô vẫn còn hơi hoảng sợ chưa bĩnh tính lại.
“Em muốn đi đâu, anh đưa em đi.”
“Tôi không cần…”
Cô ấy còn chưa nói xong, người đàn ông trên đất đột nhiên co người, cô sợ tới mức lập tức chui vào lòng Phó Thiết Ảnh.
Phó Thiết Ảnh không nghĩ nhiều, lập tức ôm lấy cơ thể cô, bàn tay to vuốt ve đầu cô.
“Có anh ở đây, anh sẽ không để cho bất kì ai ức hiếp em.”
Bên tai, vang lên tiếng nói trâm thấp khàn khàn, sâu kín lọt vào tai, dễ nghe như thế.
Cô nghe vạy, không biết vì sao, khóe mắt lại bắt đầu ướt.
“Nhưng lúc anh không có ở đây, gần như là ngày nào em cũng bị người khác ăn hiếp, lúc em cần anh, anh đang ở đâu?”
Tiếng của cô khe khẽ, buồn bã vang lên, như một chiếc gai nọi, đâm thẳng vào nơi sâu thẩm của linh hồn anh ta.
Lúc cô ấy cần anh ta, anh ta đang ở đâu?
Dù anh ta có đang làm gì, thì lúc anh không có ở đây, cũng đã là sai lâm.
“Xin lỗi em.”
Anh ta nợ cô ấy một lời xin lỗi.
Chu đình đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đến lúc này.
“Ừm, em tha thứ cho anh.”
Cô ấy đẩy cơ thể của anh ra, dụi đôi mắt ướt nhem, thở một hơi rồi nói.
Phó Thiết Ảnh nghe vậy thì nhíu chặt cân mày, cô ấy noi câu tha thứ này thật sự quá dễ dàng, cũng không cần suy nghĩ lâu la, cũng không cần phải đấu tranh, cứ dễ dàng như vậy nói với mình.
Là vì… không hề có cảm giác, nên mới nhẹ nhàng như vậy sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!