“Có phải có chuyện gì phải không thưa sếp”
Trương Tú Anh đi có một mình, cũng khá lâu. Nguyễn Anh định gọi điện thoại cho cô thì phát hiện ra di động của mình không có sóng. Từ nãy tới giờ cô vẫn chưa tìm được cách liên lạc với Trương Tú Anh.
“Không liên lạc được với Trương Tú Anh.”
THịnh Thiên Vĩ nhanh tay trải bản đồ ngay trên nền đất, mắt anh chăm chú hướng vào bản đồ, không nhìn Nguyễn Anh, trả lời.
“Tôi cũng không liên lạc được với cô ấy.Anh có điện thoại vệ tinh không? Tôi nhớ Tú Anh cô ấy có mang theo một chiếc điện thoại vệ tinh. Trước khi đi cô ấy có ghi lại số điện thoại cho tôi.”
Nguyễn Anh móc tờ giấy nhỏ từ trong túi áo ra đưa cho Thịnh thiên vĩ. Đó là tờ giấy xé ra từ cuốn sổ ghi chép của Trương Tú ANh..
Thịnh Thiên Vĩ cầm lấy số điện thoại, bấm ngay không cần suy nghĩ. Đáp lại anh chỉ là khoảng yên lặng chết chóc.
KHông có tín hiệu, không có âm thanh nào phát ra. Mặt Thịnh Thiên Vĩ xám như tro.Anh lấy bút khoanh vào vị trí giếng nước sau đó cầm lấy chiếc ba lô nói với Nguyễn Anh.
Không khí trở nên nóng nực và ngột ngạt vô cùng.
Tất cả âm thanh đều biến mất như có một sức mạnh vô hình hút tất cả vào trong một vực sâu khổng lồ được cách âm tuyệt đối.
Thậm chí tới tiếng gió nhè nhẹ hay tiếng người nói cũng trở nên mơ hồ.
Thịnh Thiên Vĩ lắc đầu, có lẽ do quá căng thẳng nên anh gặp ảo giác.
“Nói với mọi người, tôi đi tìm cô ấy”
Dứt lời anh vội vã bước đi.Vừa đi được mấy bước. Tiếng kêu thất thanh của một thành viên trong đoàn khiến mọi người chú ý. Lý Quý, trưởng nhóm khảo sát lao về phía Thịnh thiên vĩ.
“Sếp Thịnh anh nhìn kìa, có phải là bão cát không?” Giọng Lý Quý đứt đoạn theo nhịp thở của anh ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!