“Đây là chút tiền dầu nhang, mong thầy nhận giúp” Hàn Thu Nguyệt trịnh trọng nói.
“Cảm ơn phu nhân, lòng thành của phu nhân chắc chắn sẽ được thánh thần soi tỏ” Thầy Nguyễn vừa nói vừa liếc tập tiền vẻ mặt không dấu nổi sự hài lòng.
Hàn Thu Nguyệt như người mất hồn bước chân ra khỏi nhà của thầy Nguyễn, bà ta bước thấp bước cao trên những bậc thang dẫn tới nơi đỗ xe. Trời đã tối, Hàn Thu Nguyệt chật vần lần từng bậc thang đi xuống.
Trong đầu bà ta là hình ảnh Trương Tú Anh lúc mờ lúc tỏ. Lúc là cô bé con xinh đẹp cho tới khi trở thành một thiếu nữ xuất sắc... hình ảnh cuối cùng chính là hình ảnh ánh mắt lạnh lùng pha chút đau đớn của cô khi tuyên bố việc cô thay Trương Tú Linh kết hôn với Lăng Quốc Thiên chính là dấu chấm hết trong mối quan hệ của bọn họ.
Nói là như vậy, nhưng là một người mẹ nghe tin đứa con mình rứt ruột đẻ ra gặp nạn bà ta không khỏi bàng hoàng, đau đớn.
Tuy tình cảm của bà ta sau bao nhiêu năm đã nghiêng hẳn về Trương Tú Linh, cũng phải thừa nhận khi bà ta nghe thấy thầy Nguyễn phán rằng người bị nạn là Trương Tú Anh trong lòng Hàn Thu Nguyệt nhẹ nhõm không ít.
Dù sao thì xa mặt cũng cách lòng. Hàn Thu Nguyệt tự an ủi bản thân sau đó liền rảo bước.
Nhất định bà phải nói chuyện này với Trương Vân Sơn. Cũng may bà ta đã gặp được thầy Nguyễn, hi Vọng sau buổi lễ hôm nay tai ương tới với Trương Tú Anh sẽ được giảm bớt.
Hành lang bệnh viện, sau khi tin người nằm trong phòng phẫu thuật chính là Lăng thiếu phu nhân. Cả giám đốc bệnh viện và các lãnh đạo bệnh viện đều tề tựu đông đủ ở hành lang trước cửa phòng mổ, không ai dám lơ là một phút giây.
Vì tất cả ekip của bệnh viện đều mới được chiêu mộ từ những bệnh viện hàng đầu trong nước về sau khi bệnh viện được đầu tư và nâng cấp cách đây hơn một năm nên họ cũng chưa từng gặp vị chủ nhân bí ẩn của bệnh viện này, chỉ nghe được nghe đồn về việc anh đã nỗ lực chữa trị sau tai nạn như thế nào, câu chuyện đó giống như một truyền kỳ về sự lỳ lợm, khát vọng sống và ý trí của Lăng Quốc Thiên.
Nhưng những chuyện này cũng chỉ được những vị bác sỹ có địa vị trong bệnh viện được biết.Vì thế khi biết người thanh niên đẹp như tạc kia chính là chủ nhân của mình. Giám đốc bệnh viện vội vàng chạy tới.
“Lăng Tổng!” Mời ngài vào trong phòng quan sát trên cao. Phòng này có gắn các màn hình lớn giúp các chuyên gia không trực tiếp mổ có thể theo dõi tiến trình ca mổ, hội trẩn ngay lập tức và đưa ra các quyết định trực tiếp.
Lăng Quốc Thiên gật đầu, lặng lẽ đi theo sau vị viện trưởng.
PHòng máy được mở ra, trên chiếc bàn dài là hơn mười người mặc blue trắng, đa số đều là người đứng tuổi, đây chính là đội ngũ bác sỹ ưu tú nhất thuộc nhiều chuyên khoa khác nhau cùng ngồi đây để theo dõi diễn biến ca mổ qua những màn hình lớn ở mọi góc độ trong phòng mổ.
Lăng Quốc Thiên ra hiệu cho mọi người đừng chú ý tới mình, anh chọn cho mình một chiếc ghế có thể quan sát được tất cả các màn hình sau đó chăm chú theo dõi từng động tĩnh diễn ra bên trong phòng mổ.
Trương Tú Anh nằm im lìm trên bàn phẫu thuật, các máy móc được gắn chằng chịt trên người cô. Lăng Quốc Thiên nhìn Trương Tú Anh, trái tim anh như có ai bóp nghẹt, đau đớn.
Từng diễn biến nhỏ cũng được những người ngồi đây tường thuật lại tỉ mỉ, suốt quá trình đã hai lần phải kích tim, máu cũng được truyền trong suốt quá trình mổ. Đây là ca mổ liên hoàn, kết hợp nhiều chuyên nghành khác nhau. Ca phẫu thuật não của bác sỹ Jonh kết thúc cuối cùng.
Lăng quốc Thiên không chờ được nữa, lao ra khỏi phòng máy, tới trước cửa phòng phẫu thuật chờ sẵn.