Thấy cô thả lỏng, Lăng Quốc Thiên càng nhẹ nhàng, dịu dàng hôn cô. Nụ hôn ấy dẫn dắt cảm xúc của Trương Tú Anh, cô vô thức đưa tay vòng qua cố anh, đón nhận nụ hôn của anh. Cả người cô như có dòng điện xẹt qua, vừa run rẩy vừa hoảng hốt, vừa mong chờ, khao khát, đầu óc cô bỗng chốc trống rỗng. KHông biết trải qua bao nhiêu lâu, Lăng Quốc Thiên mới kết thúc nụ hôn.
Hai người vừa thở hổn hển vừa ngơ ngác nhìn nhau. Giữa họ như có một bức tường rào vô hình vừa sụp đổ.
Trương Tú Anh cúi xuống che giấu khuôn mặt đỏ bừng của mình. Lăng Quốc Thiên cũng ngạc nhiên trước hành động của mình. Anh không giải thích được, mỗi lần ở bên cạnh Trường Tú Anh, anh đều không kiềm chế được phản ứng sinh lý đã đành, nhưng càng sống gần cô thì cả sinh lý và tâm lý của anh đều không kiềm chế được mà muốn động chân động tay với cô.
“Em đi tắm đi, muộn rồi.” Lăng Quốc Thiên thả Trương Tú Anh ra, cất giọng trầm khàn.
Được thả lỏng Trương Tú Anh chạy một mạch vào phòng thay đồ lấy quần áo. Lúc đi qua anh để vào phòng tắm cô cũng cố gắng đi thật nhanh như thể sợ anh nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng và tiếng tim trong lồng ngực vẫn đang đập thình thịch của mình.
Lăng Quốc Thiên nhìn hành động của cô chỉ biết cười khổ. Cô gái này lại xấu hổ rồi. KHông muốn làm khó cô, anh lặng lẽ về phòng ngủ phụ.
Trương Tú Anh đứng dưới vòi sen, xả nước lạnh lên người, dòng nước lạnh toát bao phủ khắp cơ khiến cảm giác khô nóng trong cơ thể dịu bớt. Cô soi mình trong gương nhìn gương mặt đỏ. bừng của mình, nụ hôn của Lăng Quốc Thiên khiến cô quên dần đi cảm giác bài xích đối với đàn ông.
Không những thế, sự dịu dàng dẫn dắt của anh còn khiến cô có cảm giác khao khát mong chờ. Trương Tú Anh lắc đầu cố xua đi cảm giác của mình. Đưa tay lên xoa má. Cô đứng dưới vòi nước lạnh thật lâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!