“Anh nhớ em!” Giọng nói thì thầm đầy mê hoặc của anh xen lẫn tiếng thở khiến mọi phòng bị của Trương Tú Anh đều đổ gục. Chiếc áo vest may thủ công đắt tiền của anh trôi tuột khỏi tay cô, lăn lóc trên sàn nhà. Bàn tay cô từ chống đối tới vô
thức quấn chặt lấy eo anh, đáp lại nụ hôn của anh. Cho tới khi cô sắp không thở nổi nữa anh mới buông tha cho cô, không gian nhỏ hẹp của phòng thay đồ bỗng chốc nóng rực lên.
“Anh, anh thay đồ đi em ra ngoài chờ” Trương Tú Anh tỉnh ra, với kinh nghiệm của lần trước nếu cô còn ở trong này với anh thì chưa biết chuyện. tiếp theo xảy ra sẽ là chuyện gì.
“Em lại tính chạy trốn phải không? Không phải đã đồng ý sẽ thử hẹn hò sao?” Lăng Quốc Thiên có chút hụt hẫng.
“Em đồng ý hẹn hò với anh, chúng ta từ từ tìm hiểu nhau, không phải là làm mấy chuyện ..” Trương Tú Anh cúi mặt xấu hổ bỏ lửng câu nói.
“Mấy chuyện gì? Anh chỉ hôn em thôi có làm gì em đâu? Em lại đang nghĩ tới chuyện gì rồi? Hay em muốn anh làm chuyện khác với em? Hửm?”
Lăng Quốc Thiên tiến sát tới bên Trương Tú Anh, môi anh khẽ chạm vào tai cô thì thầm đầy mờ ám.
“Lưu manh!” Trương Tú Anh đỏ bừng mặt đầy anh ra nhận đã chạy thẳng ra khỏi phòng thay đồ.
Lăng Quốc Thiên nhìn theo bóng dáng nhỏ đế của cô cười khổ.
Anh vốn dĩ cũng chỉ muốn trêu chọc có một chút, nhưng không hiểu sao mỗi lần gần gũi cô có thể anh đều không thể kiềm chế được mà sinh ra phản ứng.
Hành động hôn cô trong phòng thay đồ cũng vậy, anh chỉ biết khi nhìn dáng về quan tâm của cô đi theo anh, anh không kìm được mà chỉ muốn hôn cô, hôn mãi.
Bản thân anh cũng không khống chế được mình trước cô.
Trương Tú Anh cầm điện thoại soạn một tin nhắn gửi tới Lăng Quốc Thiên.
“Anh về nhà ăn tối nhé, em chờ anh.” Đây là lần đầu tiên cô chủ động nhắn tin cho Lăng Quốc Thiên hẹn anh ăn tối.
“Được anh sẽ về đúng giờ.” Lăng Quốc Thiên nhanh chóng nhắn lại.
Chuẩn bị xong đồ đạc. Trương Tú Anh đích thân xuống bếp, kiểm tra các món ăn do người giúp việc làm một lượt sau đó đi tắm.
Mấy ngày hôm nay Lăng Quốc Thiên rất bận rộn. Phía Đoàn Đức dường như đã bắt đầu các hành động táo tợn. Đầu tiên là việc hắn gặp gỡ mua chuộc các cổ đông lớn của công ty. Sau đó bắt đầu động tay động chân vào các dự án mà Lăng Thị đang chuẩn bị triển khai.
Hạng mục khách sạn hạng sang nằm ở vị trí kim cương của Ninh Thành của Lăng Thị đang thi công thì gặp sự cố là một ví dụ. Chắc chắn đã có kẻ xúi bẩy công nhân làm bậy khiến cho tai nạn lao động xảy ra khiến một công nhân bị thiệt mạng.
Điều đáng nói là, sự việc vừa xảy ra thì đã có một loạt báo chí đưa tin, hình ảnh hiện trường vô cùng sắc nét, chi tiết, hàng loạt title bài nói rằng Lăng Thị coi thường mạng người, Lăng Thị thi công không đảm bảo các vấn đề an toàn lao động, Lăng Thị muốn dùng tiền bịt miệng gia đình người quá cố... Nổi lên như nấm mọc sau mưa.
Đoàn Đức bắt đầu kết nối với những công ty đối thủ của Lăng Thị, chiếm thị phần các hạng mục kinh doanh của Lăng Thị đang khai thác, mặt khác lợi dụng thông tin bất lợi về Lăng Thị khiến cổ phiếu Lăng Thị giảm giá Đoàn Đức chuẩn bị tài chính để khi cổ phiếu Lăng Thị chạm đáy sẽ mua vào, từ đó có thể đường đường chính chính bước vào tiếp quản Lăng Thị. Đối thủ lớn nhất có khả năng đánh bại Lăng thị hiện tại ở Ninh Thành chính là US, lại vẫn đang ở thế trung lập, chưa có động tĩnh gì.
Đó là bên ngoài, bên trong lợi dụng việc này các cổ đông có tiếp xúc với Đoàn Đức bắt đầu chỉ trích năng lực lãnh đạo của Lăng Quốc Thiên, nói rằng họ một người sức khỏe không ổn định, tàn phế thì không đủ khả năng và tư cách đại diện cho Lăng Thị.