“Về nhà họ Nguyễn.”
Nguyễn Chi Vũ vừa xuống máy bay, giữa hai đầu lông mày lộ ra chút mệt mỏi, anh nghiêng đầu nhìn cảnh vật lướt qua như bay bên ngoài cửa sổ, biểu cảm có chút suy nghĩ sâu xa.
Xe chạy vững vàng, Lê Hướng Bắc nhìn thoáng qua phía sau, chú ý tới bộ dạng của Nguyễn Chi Vũ, lần nào Nguyễn Chi Vũ bảo anh ta tới sân bay đón thì lần đó tâm trạng của anh sẽ không được tốt lắm.
Lê Hướng Bắc lập tức nhớ tới Trần Tử Huyên, chẳng lẽ yêu nữ kia lại chọc giận anh rồi?
“Chi Vũ, thật ra hôm nguyên tiếu là tôi muốn dẫn Trần Tử Huyên tới Club Diệm Hoả, cô ấy không.." Có khi nào Lê Hướng Bắc chịu tiếng xấu thay người khác bao giờ.
“Tôi rất nghiêm khắc với cô ấy sao?" Bỗng nhiên Nguyễn Chi Vũ lạnh giọng mở miệng ngắt lời anh ta.
Lệ Hướng Bắc nghe anh nói như vậy, lông mày nhíu lại lập tức không biết nên trả lời thế nào.
Từ xưa tới nay Nguyễn Chi Vũ đối xử với ai đều thờ ở cả, hiện giờ đột nhiên hỏi có phải nghiêm khắc với một người phụ nữ hay không, chuyện này đúng là kỳ lạ.
“Cao Minh, tôi nghe nói ngày đó cậu vượt mấy cái đèn đỏ tới Diệm Hỏa, suýt nữa đã xảy ra tai nạn..“ Bỗng nhiên Lê Hướng Bắc tò mò hỏi một câu: “Trước đây cậu có quen biết Trần Tử Huyên không?”
Ngày đó anh giống như rất lo lắng vội vàng vậy.
Nguyễn Chi Vũ nheo mắt lại, hung dữ nhìn bên ngoài cửa sổ...
Lê Hướng Bắc thấy thái độ này của anh liền thức thời ngậm miệng, nhưng...
“hi Vũ, chắc có lẽ cậu không am hiểu về phụ nữ cho lắm. Phụ nữ là loài sinh vật có một số chuyện cậu nhất định phải nói rõ ra thì bọn họ mới hiểu được.” Cậu chủ nhà họ Lê mở miệng khuyên nhủ.
Chắc hẳn Nguyễn Chi Vũ quan tâm cô, nhưng tính tình anh quen lạnh lùng, quen dùng giọng điệu ra lệnh cao cao tại thượng với cấp dưới nên mới không biết thương hoa tiếc ngọc như vậy.
“Cậu hiểu rất rõ về cô ấy sao?”
Vẻ mặt Nguyễn Chi Vũ lạnh lùng, đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm anh ta một cái.
Lễ Hướng Bắc nghe anh nói với giọng điệu không vui, lập tức thức thời nhanh chóng phủi sạch quan hệ:
“Tôi và cô ấy không quen thân gì.”
Từ sau ngày nguyên tiêu, Nguyễn Chi Vũ vì chuyện công ty mà tới Paris công tác năm ngày, anh vội vàng trở về vì ông cụ trong nhà yêu cầu mỗi tuần phải “đi học”, nhưng hôm nay anh trở về nhà lại phát hiện người kia đi đâu mất tiêu rồi.
“Cô ấy đi đâu rồi ạ?”
Nguyễn Chi Vũ trở lại nhà họ Nguyễn, nhìn ông cụ đang nhàn nhã cắt tỉa bồn hoa trong vườn hoa, giọng điệu có chút kìm nén hỏi một câu.
Ông cụ Nguyễn đặt bồn hoa lên trên giágiống như không nghe thấy câu hỏi của Nguyễn Chi Vũ, trực tiếp quay đầu nhìn Lê Hướng Bắc hỏi: “Gần đây ông nội cháu có khỏe không?”
“Sức khỏe của ông nội cháu rất tốt ạ, cảm ơn ông đã quan tâm.” Lê Hướng Bắc lập tức cung kính nói.
Nguyễn Chi Vũ không kiên nhẫn nổi nữa, tiến lên một bước:
“Rốt cuộc là cô ấy đi đâu rồi ạ?” Anh lặp lại câu hỏi.
Gần đây cha mẹ cháu có khỏe không?”
Ông cụ Nguyễn nhìn Lê Hướng Bắc chậm rãi hỏi tiếp.
Thái dương của Lê Hướng Bắc chảy đầy mồ hôi lạnh, áp lực rất lớn, anh ta nhỏ giọng nói: “Gần đây cha mẹ cháu đi Châu Âu du lịch, mọi chuyện rất thuận lợi, cảm ơn ông đã quan tâm.”
“Gần đây ba người anh của cháu có khỏe không?” Ông cụ Nguyễn không ngại phiền phức lại hỏi tiếp.
>
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!