Khoảng tám giờ tối, Trần Từ Huyên đi từ quán trà sữa về khách sạn. Sau khi ngâm bồn tắm, cô lập tức lên giường nghỉ ngơi thế nhưng không tài nào ngủ được. “Lưu Oánh Oánh là con gái ruột của dì Trương?" Cô ôm chặn suy nghĩ đến một số chuyện.
Bà chủ Trương của quán trà sữa là mẹ đơn thân, có một người con gái theo họ bà ta tên là Trương Tiểu Điệp. Thế nhưng Trần Tử Huyên chưa bao giờ gặp đối phương. Cô chỉ biết con gái của dì Trường đã thổi học từ năm cấp hai, thường xuyên đi chơi đến nửa đêm mới về
nhà.
Lưu Oánh Oánh chính là Trương Tiểu Điệp.
Nói cách khác, Lưu Oánh Oánh không chỉ phẫu thuật thẩm mỹ mà cô ta còn che giấu thân phận với Nguyễn Chi Vũ. Tại sao cô ta phải nói dối Nguyễn Chi Vũ?
"Có nên nói chuyện này với Nguyễn Chi Vũ hay không?" Cô do dự nhìn điện thoại trong tay mình.
Nguyễn Chi Vũ đang đi công tác ở Paris chưa về. Hơn nữa từ xưa tới nay anh ta luôn không thích người khác can thiệp vào chuyện của anh với cô Lựu.
Nghĩ tới đây, Trần Tử Huyên tối sầm mặt lại. Thôi bỏ đi, mất công lại bị chửi.
Nhưng mà, vẫn còn một chuyện khác...
"Khi đó là lúc cháu đang làm thêm ở tiệm của dì. Tử Huyên, lúc đó hẳn cháu cũng biết trường cấp ba của cháu có rất nhiều học sinh nam đến đây để ngắm cháu, nhưng mà có một người rất khác biệt..." Lời của di Trương chiều nay cứ quanh quẩn bên đầu cô.
"Không trách được vì sao mỗi lần cháu tăng ca lại có người đến đặt hơn một trăm cốc trà sữa..." Trần Tử Huyên nhớ tới chuyện trước kia cũng cảm thấy kì lạ.
Năm đó cô vừa rời khỏi nhà họ Trần, tính tình bướng bỉnh không muốn dùng tiền của họ nên vừa đi học vừa đi làm. Năm lớp mười hai, việc học ban ngày rất nặng nên cô thường xuyên trực ca đêm.
Thế nhưng mỗi lần đi làm đều rất kì lạ. Chỉ cần có trực ca đêm lại có vài nhân viên văn phòng nói là mua cho công ty, hoặc là các kiểu hoạt động công ích và đặt hơn một trăm cốc trà sữa.
Nhận được đơn hàng lớn như vậy, dì Trương cũng sẽ chạy tới giúp đỡ. Sau khi làm việc sau, dì Trương sẽ cho cô về nhà nghỉ ngơi. Khi đó ca đêm bình thường của cô chỉ kéo dài hai giờ làm việc mà hoa hồng cô nhận được luôn rất cao.
"Là ai?"
Ai đã sai người khác tới mua trà sữa?
Trần Tử Huyên mệt mỏi nằm nghiêng trên giường. Cô cũng lười suy nghĩ, khi đó cô vừa bận việc học, lại phải lo đi làm. Cô không hề có một chút ấn tượng nào với người đàn ông thần bí kia cả.
Sáng hôm sau, vừa đúng năm giờ cô đã tỉnh dậy.
Trần Tử Huyên ngồi trên giường ngơ người một hồi, phát hiện mình đã hình thành thói quen dậy sớm từ khi ở nhà họ Nguyễn. Cô quay đầu, nhìn chỗ bên cạnh với vẻ mặt khó chịu.
Cô vậy mà lại nhớ tới Nguyễn Chi Vũ.
Cô nhanh chóng ăn sáng, sửa soạn túi xách chuẩn bị tới bệnh viện thăm bà nội. Không hiểu sao cô lại muốn nhanh chóng chạy về nhà họ Nguyễn. Không biết từ lúc nào cô lại có cảm giác quen thuộc với nơi đó.
Ngay lúc cô vừa bước chân ra khỏi khách sạn thì lại gặp người quen.
"Lên xe đi."
Một chiếc xe Bentley dừng ở trước cửa khách sạn, giống như đã cố tình đợi ở đây. Giọng nói lanh lảnh của một người phụ nữ truyền ra từ cửa sổ xe.
Trần Tử Huyên nhíu mày nhìn kỹ người phụ nữ trong xe, cô ta tìm cô làm gì?
"Sao thế? Sợ tối à?" Trong xe, Lưu Oánh Oánh khẽ cười một cách khinh bỉ.
Trần Tử Huyên do dự một chút rồi mở cửa xe ra và ngồi xuống. Sắc mặt Lưu Oánh Oánh lạnh lẽo, cô ta nhấn chân ga, hóng xe đi tới một nhà hàng Tây yên tĩnh.
Sau khi cửa phòng được nhân viên đóng lại.
"Cô phẫu thuật thẩm mỹ ở đâu vậy?" Lưu Oánh Oánh mở miệng trước.
Trần Tử Huyên giật mình nhìn đối phương, hoàn toàn không hiểu cô ta đang nói gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!