Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Chợt siết chặt lại, Triệu Dịch Kiệt bị anh siết cổ sắc mặt tái xanh, hít thở không thông vùng vẫy nhưng vẫn không chống nổi với sức lực của anh... 

Lê Hướng Bắc và mấy bác sĩ kia hoảng sợ vội vàng xông tới can ngăn: "Chi Vũ, Chi Vũ, cậu bình tĩnh chút đi." Triệu Dịch Kiệt này đúng thật là không muốn sống nữa. 

"Buông anh ta ra." 

Giường bệnh bên kia đột nhiên vang lên tiếng hốt hoảng, sắc mặt Trần Tử Huyên căng thẳng nhổ hết kim trên tay ra xông lên phía trước, bảo vệ ở trước người Triệu Dịch Kiệt. 

"Buông anh ta ra!!!" 

Cô lạnh lùng lặp lại một câu, ngẩng đầu lên đối mặt với Nguyễn Chi Vũ trước mắt. 

"Cô Trần, cô, cô tạm thời không thể xuống giường..." Y tá thật sự không dám đến gần, đứng ở đằng sau run run dặn đi dặn lại. 

Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng bệnh đông cứng nghẹt thở, cô giằng co với anh, ánh mắt cô tràn đầy thù địch, tựa như anh không buông tay thì cô sẽ động thủ với anh. 

Da đầu Lê Hướng Bắc tê dại, định mở miệng nói vài lời thì Nguyễn Chi Vũ lại đột nhiên buông Triệu Dịch Kiệt ra, xoay người dứt khoát bỏ đi. 

"Anh sao rồi?" Trần Tử Huyên lập tức đỡ lấy Triệu Dịch Kiệt, thấp giọng hỏi một câu. 

Sắc mặt Triệu Dịch Kiệt khó coi, muốn nói mình không có sao nhưng cổ họng anh ta lại bị tổn thương, tạm thời không phát ra được tiếng nào, cơ thể mềm yếu vô lực, thở hổn hển từng hơi một. 

Người đàn ông đã rời đi mơ hồ nghe được lời quan tâm của cô, tay phải siết chặt thành quả đấm, gân xanh nổi lên, giống như đã đè nén lửa giận cực lớn. 

Đáy lòng Lê Hướng Bắc hoảng sợ, nhìn bóng lưng lạnh lẽo của Nguyễn Chi Vũ nhất thời quả thật không dám đi theo sau. 

Lúc Lê Hướng Bắc nhắm mắt định tiến lên khuyến mấy câu thì phát hiện có người đụng họng súng rồi. 

Hơn nữa còn khiến cho anh ta phải bất ngờ, đó lại là cô ta. 

"Chị Vũ, tối hôm qua anh đột nhiên bỏ đi, anh đi đâu, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?" 

Lưu Oánh Oánh mặc đồng phục bệnh nhân của bệnh viện từ thang máy đi ra, lập tức đi tới bên cạnh Nguyễn Chi Vũ kéo lấy cánh tay anh, giọng nói mềm mại nó nhẹ lộ ra vẻ quan tâm. 

"Tối hôm qua cậu ở bên cô ta?" Giọng nói của Lệ Hướng Bắc có chút cứng 

nhắc. 

Tối hôm qua, Nguyễn Chi Vũ ở bên cô ta... 

Nhìn về phía Lưu Oánh Oánh trước mặt, tâm tình của anh có chút phức tạp, nhất là khi nhìn thấy khuôn mặt cô ta... 

Sắc mặt Nguyễn Chi Vũ âm trầm, không có kiên nhẫn nói chuyện với phụ nữ, anh bèn rút tay về: "Tránh ra!" 

Vừa nói anh đã sải bước đi vào trong thang máy, tay trái tức giận nhấn xuống tầng trệt, cửa thang máy chậm rãi đóng lại. 

Lê Hướng Bắc đi nhanh vào bên trong thang máy, mà Lưu Oánh Oánh vẫn còn đứng ở bên ngoài cửa thang máy, cô ta mím chặt môi, đôi mắt ngấn lệ nhìn về phía người đàn ông trong thang máy. 

"Chi Vũ, Chi Vũ..." 

Cô ta nhỏ giọng gọi tên anh, dáng vẻ như muốn đến gần anh nhưng lại không dám, khiến người ta vô cùng thương xót. 

"Lưu Oánh Oánh cô ta cũng bị bệnh?" Lê Hướng Bắc hơi không đành lòng hỏi một câu. 

Cửa thang máy đã đóng chặt đang đi xuống. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận