"Con bé bị thương, anh mau trở về đi" Giọng điệu của Trần Tử Huyên bình thường, cũng không có quá nhiều cảm xúc.
Ánh mắt Triệu Dịch Việt nóng bỏng nhìn kỹ cô, trên mặt Trần Tử Huyên không có nửa điểm lúng túng, cũng không có nửa điểm giận dỗi.
Vợ trước của anh ta lại có thể dùng giọng điệu bình tĩnh như vậy nói ra những lời quan tâm con gái anh ta, trong thoáng chốc, Triệu Dịch Kiệt lại có chút khẩn trương.
Tựa như cô thật sự không quan tâm tới chuyện của anh ta một chút nào.
"Tử Huyên, chuyện liên quan tới con gái tôi, tôi thật sự chỉ mới biết khi Trương Thiên Thiến mới vừa trở về nước..." Triệu Dịch Kiệt mở miệng có chút chần chờ, có một số việc muốn giải thích nhưng đó đều là sự thật.
"Vô luận như thế nào, anh và đứa bé kia cũng đã làm kiểm tra DNA, nó đúng là con gái anh, đối xử thật tốt với hai mẹ con bọn họ đi."
"Cô thật sự không thèm để ý?"
Triệu Dịch Kiệt đứng lên, tự giễu cười một tiếng: "Trần Tử Huyên, cô vậy mà lại có thể trong một tháng ngắn ngủi dùng giọng điệu bình tĩnh như vậy nói về đứa con của chồng trước, cô thật là rộng lượng."
Câu này khiến cho Trần Tử Huyên cũng giật mình, cô đã từng cho là mình sẽ rất hận anh ta, hận con gái anh ta...
Triệu Dịch Kiệt nhìn thấy khuôn mặt nghi hoặc của cô, đáy lòng vô tình xông lên một chút khổ sở.
Không hận, chỉ là vì khi đó yêu không đủ sâu đậm, hoặc là bị một tình cảm khác thay thế.
Anh ta đột nhiên xoay người: "Tôi đi đây."
"Triệu Dịch Kiệt!" Trần Tử Huyên lại đột nhiên gọi anh ta một tiếng.
Anh ta dừng bước lại, nội tâm lại có chút mừng rỡ, đang định quay đầu, Trần Tử Huyên đã dùng giọng điệu nghiêm túc mở miệng trước: "Triệu Dịch Kiệt, có một việc tôi nhất định phải nói với anh, bất kể anh có tin hay không..."
"Hôm đó, tôi và Trương Thiên Thiên cùng tham dự tiệc rượu của nhà họ Nguyễn, lúc ấy tất cả mọi người đều nói là tôi đã đẩy ngã con gái anh, hại bàn tay của con bé bị mảnh kính vỡ đâm vào." Cô dừng một chút, giọng cũng thêm phần nặng nề: "Không phải tôi!"
"Triệu Dịch Kiệt, hôm đó là Trương Thiên Thiên tự mình ra tay đánh con gái của hai người..."
Triệu Dịch Kiệt nghe đến đây theo bản năng phản bác, "Trương Thiên Thiên là mẹ ruột của con bé, không." Không thể nào.
Nhưng lúc này sắc mặt Trần Tử Huyên rất nghiêm túc, cô cũng không cần phải nói láo, hơn nữa cá tính của cô cho tới bây giờ đều không thích khích bác ly gián.
"Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ muốn nói anh tốt nhất nên trông chừng con anh." Sắc mặt Trần Tử Huyên dửng dưng.
Trong nháy mắt, Triệu Dịch Kiệt giống như đã nghĩ tới điều gì, anh ta lập tức tiến lên một bước.
"Trương Thiên Thiến mặc dù không tính là người quang minh lỗi lạc gì, nhưng cô ấy dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ, cho dù cô ấy có kế hoạch gì, nếu như không có người âm thầm giúp cô ấy, cô ấy cũng không thể làm ra sóng to gió lớn gì. Nhưng Nguyễn Chi Vũ không giống vậy..." Sắc mặt Triệu Dịch Kiệt lộ vẻ nặng nề.
"Nguyễn Chi Vũ làm việc gì cho tới bây giờ đều chỉ chú trọng kết quả, các công ty hợp tác với anh ta và đám thuộc hạ đều biết thủ đoạn hung ác của anh ta, anh ta rất nguy hiểm, cô ở chung một chỗ với anh ta phải cẩn thận, nếu không lại xuất huyết giống như lần này, hậu quả thật sự không tưởng tượng được..."
Trần Tử Huyên nghe thấy anh nhắc tới Nguyễn Chi Vũ, vẻ mặt hơi ngẩn ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!