Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Ánh mắt cô ta hung trợn mắt nhìn người quản lí, có chút mất khống chế rống to về phía cô ta: "Annie, cô có ý gì? Nguyễn Chi Vũ anh ấy thích tôi, người anh ấy yêu là tôi!" 

Khi yêu phụ nữ sẽ luôn lo lắng anh ấy có yêu mình hay không? Thật ra thì muốn một người đàn ông yêu mình thì đầu tiên phụ nữ phải học yêu mình trước. 

Khi bạn trở thành điểm sáng trong mắt người khác, bạn tự nhiên sẽ được nâng niu. 

Mà tình yêu lại quá mức xa xỉ cho nên phụ nữ không nên yêu đương tùy tiện, ai yêu trước thì nhất định đó là người phải bỏ ra nhiều hơn, thua thảm hại hơn... 

Trần Tử Huyên không thích kiểu cách, càng không thích xuân đau, thu buồn bị thương. 

Nhưng mà gần đây không biết có phải do những ngày về lại nhà họ Nguyễn quá bình yên hay không mà cô đột nhiên nghĩ tới những đạo lý về tình yêu mà trước kia Cố Như Yên dạy 

CÔ. 

"Ông nội, hôm nay cháu muốn đến viện dưỡng lão Thành Bắc thăm dì út của cháu một lát." 

Sáng sớm cùng ăn sáng với ông cụ Nguyễn xong, Trần Tử Huyên mở miệng hỏi một câu. 

Ông cụ Nguyễn cũng không phản đối, liếc mắt nhìn Nguyễn Chi Vũ ở đối diện một cái, trầm giọng mở miệng: "Lễ kỷ niệm 50 năm thành lập Tập đoàn IP&G cũng bận rộn xong hết rồi, cháu có thời gian thì đi theo..." 

"Không, không cần làm phiền anh ấy." Trần Tử Huyên gần như là từ chối theo bản năng. 

Ánh mắt Nguyễn Chi Vũ hơi trầm xuống nhìn thẳng vào cô. 

Trần Tử Huyên bị anh nhìn rất không được tự nhiên, cô cúi đầu xuống giải thích: "Trước đó Lê Hướng Bắc đã đồng ý đi với tôi, anh ta cả ngày đều chơi bời lêu lổng, tương đối rảnh rỗi." 

Thà làm phiền Lê Hướng Bắc cũng không cần anh... 

Ước chừng 8 giờ sáng, Lê Hướng Bắc vô cùng không tình nguyện lái xe tới. 

"Trông chừng cô ấy!" 

Sắc mặt Nguyễn Chi Vũ khó coi, lạnh lùng dặn đi dặn lại một câu. 

Lệ Hướng Bắc ngồi ở ghế tài xế cầm tay lái, da đầu tê dại một trận, ngẩng đầu nhìn người phụ nữ trong kính chiếu hậu, cô đang dùng động tác tay ra hiệu bảo anh ta mau lái xe đi. 

"Trần Tử Huyên đáng chết, rõ ràng hôm nay Nguyễn Chi Vũ rất rảnh rỗi ở nhà, sao cô lại kêu tôi lái xe đưa cô đến viện dưỡng lão!" 

Khi xe lái đi khỏi nhà họ Nguyễn, lúc này Lệ Hướng Bắc mới cất giọng oang oang rống to với người phụ nữ ngồi sau xe. 

Trần Tử Huyên tự biết mình có lỗi với anh ta nên im miệng không nói lời nào. 

Lê Hướng Bắc bực bội sầm mặt, suy nghĩ một chút lại cảm thấy có cái gì không đúng. 

"Trần Tử Huyên, có phải Chi Vũ cậu ấy vẫn chưa chính thức ra mắt dì út của cô hay không?" Anh ta vừa lái xe vừa suy đoán hỏi. 

"Chưa." Cô thành thật nói cho anh ta biết. 

Kitll! 

Lệ Hướng Bắc đột nhiên thắng gấp lại, chiếc xe suýt nữa đã đụng vào cột đèn ở đối diện. 

"Anh lái xe kiểu gì vậy?" Trần Tử Huyên sợ hết hồn. 

Lệ Hướng Bắc lúc này tức giận vô cùng, nghiêng đầu hung tợn nhìn cô: "Trần Tử Huyên, cô có bình thường hay không, lần đầu tiên cô dẫn đàn ông đi gặp người lớn, cô có biết điều này đại diện cho cái gì hay không!" 

Xong rồi! Khó trách ánh mắt Nguyễn Chi Vũ nhìn anh ta lúc nãy lại tràn đầy sát khí. 

"Chỉ chút chuyện nhỏ này mà anh cũng kích động như vậy sao?" Trần Tử Huyên bị anh ta nhìn thì có chút chột dạ. 

Cô quay đầu qua nhìn ra phía cửa kính xe, lầm bầm: "Còn không phải là do tôi thân với anh sao, anh giả bộ một chút đi..." 

"Ai thân với cô?" 

Lệ Hướng Bắc tức đến nổi đỉnh đầu muốn bốc khói: "Cô muốn tôi giả bộ cái gì, lại bảo tôi thay thế thân phận của Nguyễn Chi Vũ, giả làm chồng cô sao, cô muốn chết, còn tôi vẫn sống chưa đủ đầu!" 

Lê Hướng Bắc cảm thấy mình đã mắc bẫy của yêu nữ này, không được, phải lập tức ném người phụ nữ này trở về nhà họ Nguyễn. 

Trần Tử Huyên thấy anh ta đánh tay lái quay trở về nhà họ Nguyễn thì lập tức nóng nảy:" Này, Lê Hướng Bắc, anh có chút nghĩa khí giúp tôi đi, tôi thật sự không nghĩ ra cách gì tốt." 

"Tôi còn chưa nói với dì út chuyện mình và Triệu Dịch Kiệt ly hôn, hơn nữa tôi là bất ngờ mang thai mới gả vào nhà họ Nguyễn, những chuyện xấu này bảo tôi làm sao nói với bà ấy đây, tim của dì út tôi không tốt..." 

Trần Tử Huyên thấp giọng kể lể, tay phải lôi kéo cánh tay Lệ Hướng Bắc, hiếm khi thấy cô lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ như đưa đám. 

"Này, Lệ Hướng Bắc, anh giúp tôi một lần, tôi sẽ nói với dì út chuyện ly hôn, có điều chuyện mang thai gả vào nhà họ Nguyễn anh phải giả chết đừng nhắc tới." 

"Cô định giấu di út có chuyện mình gả vào nhà họ Nguyễn?" 

Vẻ mặt Lệ Hướng Bắc có chút phức tạp, ánh mắt quan sát cô từ trên xuống dưới: "Trần Tử Huyên, sớm muộn gì bà ấy cũng sẽ biết." 

"Khi đó tôi đã rời khỏi nhà họ Nguyễn rồi." Cô thấp giọng lầm bầm. 

Lê Hướng Bắc không nghe rõ lời cô nói: "Cái gì?" 

Trần Tử Huyên không nói gì thêm, đôi mắt trong suốt có chút chột dạ. 

Lê Hướng Bắc cũng đã quen biết cô một khoảng thời gian, biết người phụ nữ này tính tình quật cường không dễ gì cầu xin người khác, hơn nữa Lê công tử lại là một người mềm lòng... 

"Trần Tử Huyên, tôi nói cho cô biết, đến lúc đó cô hãy nói với dì út của mình rằng tôi chỉ là một người bạn bình thường của cô, ngàn vạn lần đừng nói tôi và cô có quan hệ mập mờ gì đó, nếu không tôi sẽ vạch trần ngay mặt cô! Bạn bè bình thường, nhớ, là bình thường! !" 

Trần Tử Huyên cười rạng rỡ với anh ta, tay phải vỗ mạnh một cái lên đầu với anh ta. 

"Tôi biết rồi, Lễ Hướng Bắc, không nhìn ra hoa hoa công tử như anh vậy mà nhân phẩm cũng không tệ." 

"Cô cút đi, ông đây là nể mặt Chi Vũ mới giúp cô." Lệ Hướng Bắc bực bội hừ một tiếng. 

"Đi đâu?" 

"Đi gặp trưởng bối thì dù gì cũng phải mua chút trái cây." Không biết tại sao Lê Hướng Bắc lại có chút khẩn trương. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận