Khuôn mặt người đàn ông kia bị đè lên cửa kính xe đến biến dạng, từng chữ phun ra đều rất u ám, tức giận gào thét.
"Cha tao làm việc cho tập đoàn IP&G xấp xỉ ba mươi năm, năm nay Nguyễn Chi Vũ mày đột nhiên nhảy vào vị trí Tổng giám đốc tập đoàn, mày vì muốn củng cố quyền lực của mình ở tập đoàn mà không tiếc chèn ép những cựu thần bán mạng vì tập đoàn"
"Nguyễn Chi Vũ, đồ ác ma máu lạnh vô tình, lồng lang dạ sói như mày sẽ chết không tử tế, mày nhất định sẽ chết không tử tế!"
Lạch cạch.
Nguyễn Chi Vũ ra dấu với Lê Hướng Bắc, tay phải cầm lấy súng vô cùng thuần thục lên nòng, họng súng lạnh như băng đặt lên huyệt thái dương của anh ta.
Anh dường như không chút để ý tới những lời mắng chửi của đối phương, còn cười lạnh một tiếng: "... Mày suy nghĩ một chút xem có muốn đi theo lão già vô dụng kia hay không đi."
Sắc mặt người đàn ông kia lập tức tái xanh, cảm giác khi huyệt thái dương tiếp xúc với thứ kim loại lạnh như băng đáng sợ kia khiến cho anh ta run rẩy theo bản năng.
"Nguyễn Chi Vũ, mày, mày đừng quá kiêu ngạo, có rất nhiều, rất nhiều người hận không thể giết chết mày, giết chết.." Anh ta kìm nén con tim sợ hãi, run rẩy gào to.
Thủ đoạn của Nguyễn Chi Vũ quá tàn ác, anh làm việc không chứa đường sống nên đắc tội rất nhiều người trên thương trường, những người đó không dám có ý kiến nhưng cũng ghi hận anh.
"Muốn mạng của tao, mày có bản lĩnh này sao?"
Nguyễn Chi Vũ dí họng súng đến gần anh ta hơn, giọng nói lạnh lẽo thâm trầm lộ vẻ khinh miệt.
Lê Hướng Bắc nhìn súng trong tay Nguyễn Chi Vũ, trong lòng rất lo lắng, người đàn ông này thật là không sợ chết mới trêu chọc anh mà, Nguyễn Chi Vũ nhất định sẽ nổ súng.
Thế trận giằng co, không phải anh chết thì là tôi mất mạng.
Từ trước tới nay Nguyễn Chi Vũ chưa bao giờ nương tay với kẻ địch của mình.
Lê Hướng Bắc khuyên lơn: "Ca người chạy đến cao ốc chi nhánh công ty ở Venice nhảy xuống, chuyện này có thể trách được ai, cảnh sát cũng phán xử đây là vụ án tự sát. Tôi khuyên anh tốt nhất nên bình tĩnh một chút."
"Không phải! Không phải!"
Người đàn ông kia nghe được chuyện cha mình nhảy lầu tự sát, cảm xúc lại bắt đầu kích động: "Nguyễn Chi Vũ, là mày, nhất định là mày đã ép cha tao nghỉ việc, ông ấy đã làm việc cho tập đoàn ba mươi năm, ông ấy không thể nào chủ động nghỉ việc."
"Hơn nữa, tao nghe ngóng được ngày đó chi nhánh công ty ở Venice bắt đầu hoạt động mày lại không tới, cha tao đứng trên tầng thượng yêu cầu được nói chuyện điện thoại với mày, lúc ấy mày đã nói gì với ông ấy?"
"Nguyễn Chi Vũ, mày là đồ ác ma máu lạnh vô tình! Mày không khuyên ông ấy mà còn nói nhảy xuống sẽ tìm công nhân vệ sinh xử lý thi thể của ông ấy, mày không phải là người, tên ác ma như mày là kẻ đáng chết nhất!"
Giọng điệu của người đàn ông đầy hận thù, anh ta tuyệt vọng gào thét.
Từng câu từng chữ vang vọng trong bãi đậu xe rộng rãi.
Mà Trần Tử Huyên ở đằng cả người kinh ngạc giật mình, cô không quá hiểu Nguyễn Chi Vũ là hạng người gì, nhưng anh nhất định không thể nào để khích lệ một người tự sát, anh cũng không có quá nhiều sự đồng cảm như vậy.
Cô biết, từ rất lâu trước kia cô đã biết Nguyễn Chi Vũ là một người đàn ông rất nguy hiểm.
Chẳng qua là gần đây chung sống với anh cô đã quên mất bản tính của anh, bây giờ đột nhiên nghe thấy những lời này, đáy lòng Trần Tử Huyên lại xông lên một luồng cảm xúc rối rằm phức tạp, hai tay siết chặt thành quyền.
Lê Hướng Bắc nhìn Nguyễn Chi Vũ trước mặt một cái, thấy gò má lạnh lùng của anh, anh ta biết người đàn ông này không định giải thích.
Lê Hướng Bắc cũng không hy vọng nhìn thấy máu ở chỗ này, bất kỳ người nào trêu chọc Nguyễn Chi Vũ đều sẽ không có kết quả tốt.
"Anh cảm thấy tại sao cho anh chỉ đơn giản như vậy mà đã chủ động đồng ý nghỉ việc ư...?"
Lễ Hướng Bắc nói nhanh: "Cha anh lạm dụng quyền chức ở công ty, mưu lợi hơn trăm triệu kếch xù, hơn nữa ông ta cũng lợi dụng tập đoàn để buôn lậu."
Đối phương ngây người run sợ, sau đó lại kích động phản bác: "Không, không thể nào!"
"Tụi mày muốn che giấu sự thật, cha tao không thể nào làm những chuyện này..."
Anh ta không ngừng vùng vẫy muốn phản bác lại nhưng Nguyễn Chi Vũ đã lạnh lùng nói: "Cha mày là một kẻ vô dụng"
"Nguyễn Chi Vũ, im miệng, mày im miệng!!"
Không cách nào có thể tha thứ cho kẻ ở trước mặt mình chế giễu người cha mới vừa qua đời, anh ta rống to dữ tợn: "Nguyễn Chi Vũ, mày đừng đắc ý quá, mày cũng có người thân, tao sẽ không bỏ qua cho mày, tao có thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho mày, tao sẽ giết chết vợ mày, để cho mày cũng phải nếm thử loại mất mát đau khổ này một chút..."
Bộp!
Anh ta không còn cơ hội nói ra câu tiếp theo thì đã bể đầu chảy máu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!