"Cho anh ta ngồi không mấy năm... Nguyễn Chi Vũ lạnh lùng nói với Lê Hướng Bắc một câu.
Những lời nói của anh mới vừa ra khỏi miệng thì giống như là cảm giác được điều gì, đột nhiên xoay người nhìn ra phía sau nhìn.
Nguyễn Chi Vũ híp mắt, ánh mắt sắc bén hung tợn...
"Là ai, đi ra!"
Giọng nói lạnh lẽo của anh vang vọng trong hầm đậu xe rộng lớn...
Sắc mặt Nguyễn Chi Vũ lạnh lùng, anh sải bước đến nhìn chiếc kia Bentley màu trắng phía trước, mới vừa rồi anh cảm giác được bên này...
"Ai ở đó?" Lệ Hướng Bắc cũng vội Việt Naàng khẩn trương đi tới.
Bọn họ nhìn xung quanh một vòng, bốn phía lại trống rỗng không có ai...
"Cứu, cứu mạng..."
Mà ngay lúc này, cửa ra vào ở hướng đông hầm đậu xe có một người phụ nữ vội vã chạy tới bên này.
Dáng vẻ cô ta giống như là bị dọa sợ, vừa chạy vừa thở hổn hển lo lắng kêu to: "Anh Nguyễn, Oánh Oánh bị người ta bắt đi rồi, xin anh hãy giúp tôi một tay.."
Là người quản lý của Lưu Oánh Oánh, Annie.
Nguyễn Chi Vũ không thèm nhìn lấy cô ta một cái, khuôn mặt lộ vẻ không kiên nhẫn, lông mày hơi nhíu lại, ánh mắt có chút cố chấp đảo quanh bốn phía.
"Anh Nguyễn, những người đó cầm súng uy hiếp, tôi thật sự, thật sự không có biện pháp, xin anh giúp..." Khuôn mặt Annie đầy lo âu nhìn anh, nói chuyện có chút cà lăm.
"Xảy ra loại chuyện này cô nên báo cảnh sát xử lý" Lê Hướng Bắc tốt bụng mở miệng, sắc mặt anh ta nhàn nhạt, cũng không quá để ý tới chuyện Lưu Oánh Oánh bị người ta bắt đi.
Thế giới này rất thực tế, mà bọn họ lại không phải nhà từ thiện.
Annie vội vàng lấy mấy bức thư từ trong túi xách ra, khẩn trương nói: "Anh Nguyễn, gần đây Oánh Oánh thường xuyên nhận được một vài tin nhắn đe dọa nặc danh, ban đầu chúng tôi cho rằng là antifan và vài người khác làm giả nhưng sau đó chúng tôi lại phát hiện không phải vậy."
"Những tin nhắn nặc danh này nhằm vào tập đoàn IP&G và anh..."
Lệ Hướng Bắc nghe được những lời cô ta nói lập tức biến sắc, vội cầm lấy thư đe dọa nặc danh trên tay Annie.
Những bức thư này nhìn từ chữ viết thì là cùng một người viết, hơn nữa Annie cũng không nói láo, những bức thư này đúng là nhằm vào Nguyễn Chi Vũ và tập đoàn.
[Người đàn ông của mày là thứ cặn bã long lang dạ sói.]
[Tập đoàn IP&G đuổi cùng giết tận bọn tao, đáng chết nhất là mày và Nguyễn Chi Vũ.]
[Người phụ nữ để tiện, tao muốn giết chết mày, tao sẽ cho tất cả mọi người đều biết Nguyễn Chi Vũ bị đội nón xanh, để cho mặt mũi nó mất sạch, khiến nó phải hối hận.]
Nhất là chữ cuối cùng được viết với lực đạo rất hung hăng, tờ giấy cũng bị vạch rách.
Chỉ nhìn cũng có thể cảm nhận được nỗi căm ghét kia, đáy lòng Lệ Hướng Bắc không khỏi khẩn trương lên.
Đây rốt cuộc là do ai viết...
"Chi Vũ..." Lê Hướng Bắc cầm lấy những bức thư này đi tới gần Nguyễn Chi Vũ.
Nguyễn Chi Vũ đang ngồi xổm, anh tìm được ở phía sau chiếc Bentley màu trắng một vết máu, ngón tay thon dài khẽ chạm vào vết máu đó, nó vẫn chưa khô lại...
Mới vừa rồi bên này thật sự có người.
Sắc mặt Nguyễn Chi Vũ phức tạp nhìn vết máu, đáy lòng không khỏi cảm thấy rất phiền não.
"Chi Vũ, nhìn những thứ này một chút đi." Lệ Hướng Bắc không biết tại sao anh lại đột nhiên ngồi xổm xuống, đưa những bức thư trên tay tới trước mặt anh.
Xem ra chuyện Lưu Oánh Oánh bị bắt quả thật có liên quan tới Nguyễn Chi Vũ.
Nhưng Nguyễn Chi Vũ lạ đứng thẳng người dậy, sắc mặt anh lạnh lùng giống như không quá để ý, chỉ tùy ý nhìn lướt qua mấy bức thư một cái.
Quay đầu nhìn về Annie, anh dùng giọng lạnh lùng trong trẻo nói một câu: "Tôi không phải là cảnh sát."
Sắc mặt Annie trắng bệch, người đàn ông này lại tuyệt tình như vậy.
Nhưng sự việc quan trọng, cô ta run rẩy tiếp tục cầu khẩn: "Anh Nguyễn, Cảnh bánh của chúng tôi cũng đi theo anh nhiều năm vậy rồi, trước đó có thể Oánh Oánh đã đắc tội anh, có hiểu lầm gì, tôi thay mặt cô ấy nói lời xin lỗi với anh... Bây giờ tính mạng cô ấy đang bị đe dọa, anh đại nhân đại lượng phải người đi tìm cô ấy đi, tôi sợ cô ấy sẽ xảy ra chuyện."
Vẻ mặt Nguyễn Chi Vũ hơi do dự nhìn ra sau lưng.
Nhìn về phía người đàn ông đã mất máu hôn mê ngã xuống đó, anh cau mày như đang nghĩ tới điều gì, bước dài trực tiếp đi đến chiếc xe bên kia.
"Phát hiện cái gì?" Lệ Hướng Bắc nhận ra sắc mặt anh có chút lo âu.
"Cậu ở lại xử lý..." Ánh mắt Nguyễn Chi Vũ lạnh dần, trầm giọng mở miệng.
Nói xong, anh giống như không có kiên nhẫn phí thời gian ở chỗ này, giật lấy chìa khóa xe của Lê Hướng Bắc, ngồi vào ghế tài xế rồi trực tiếp chạy vùn vụt như bay bỏ đi.
Khuôn mặt Lệ Hướng Bắc ngơ ngác nhìn đuôi xe dứt khoát chạy đi: "Gấp như vậy là chạy về nhà họ Nguyễn sao?"
"Anh Nguyễn, Oánh Oánh thì sao? Anh, tại sao anh có thể..."
Annie kinh ngạc không phản ứng kịp, người đàn ông này anh thậm chí ngay cả quan tâm hỏi han một câu cũng không có, chỉ như vậy đã bỏ đi.
"Báo cảnh sát đi, Lưu Oánh Oánh bị bắt đi có thể có liên quan tới họ Chu..."
Lê Hướng Bắc thấp giọng mở miệng, anh ta quay đầu, ánh mắt phức tạp dò xét người đàn ông đã mất máu hôn mê kia.
Anh ta cầm điện thoại di động lên liên lạc với cảnh sát, bảo bọn họ xử lý sự kiện tập kích và vụ Lưu Oánh Oánh bị bắt cóc.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!