Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

"Cứu mạng!" Người phụ nữ bị bắt về co rúm ở một góc, cả người run rẩy cầu xin tha thứ: "Đừng mà, đừng mà..." Gương mặt bị đánh sưng đỏ, mái tóc dài xốc xếch thê thảm không chịu nổi. 

"Có phải các người muốn tiền hay không, các người muốn bao nhiêu, tôi có thể đưa cho các người." 

"Đừng đụng vào tôi, tránh ra, tránh ra đi..." Cô ta hoảng sợ mặt mũi trắng bệch, câu chữ run run không mạch lạc. 

"Im miệng, đồ lắm mồm!" 

Khuôn mặt người đàn ông cường tráng đầy vẻ khó chịu, nắm lấy mái tóc dài của cô ta kéo ra, cơ thể đàn ông vừa dày vừa nặng nhào vào lên trên người cô ta, hai tay vội vàng xé áo cô ta... 

"Xảy ra chuyện gì vậy?" 

Cửa sắt to đang đóng kín đột nhiên bị kéo mở ra kêu keng một tiếng. 

Một người đàn ông mặc lễ phục màu đen kéo theo một người phụ nữ trở lại. 

"Hai Lưu Oánh Oánh?" 

Trần Tử Huyên bị người đàn ông mặc lễ phục áp chế, cô lo lắng ngẩng đầu, đập vào mắt là công xưởng bỏ hoang đầy bẩn thỉu, bên kia là Lưu Oánh Oánh đang bị một người đàn bò rạp trên người, cô bất ngờ hoảng sợ. 

"Buông tôi ra!" 

Trần Tử Huyên giãy giụa, cô bị người đàn ông kia bóp cằm, đối phương rõ ràng giật mình, nheo mắt lại dò xét cô người phụ nữ dưới đất. 

"Quan tâm nhiều vậy làm gì, lên cả hai đi, quay một đoạn gửi cho thằng chó Nguyễn Chi Vũ kia, nó thật sự cho là chúng ta dễ ức hiếp sao, cho nó nhìn phụ nữ của nó ở trên người chúng ta mất hồn cỡ nào." 

Sắc mặt của người đàn ông cường tráng đè trên người Lưu Oánh Oánh đỏ bừng, bàn tay không kịp chờ đợi mà dày xéo trên thân thể cô ta. 

"Đừng mà, đừng đụng vào tôi, tôi cầu xin anh, thả tôi ra..." Lưu Oánh Oánh nhìn tên lưu manh trên người mình, đáy lòng có một trận buồn nôn, sợ đến mức run rẩy. 

Cô ta uốn éo người nhưng lại chọc cho động tác của đối phương càng trở nên gấp gáp, nắn bóp cơ thể trắng nõn của cô ta tạo ra những vết tím bầm. 

Khuôn mặt Lưu Oánh Oánh đầy nước mắt, nghiêng đầu kêu to: "Trần Tử Huyên, cứu tôi, cứu tôi với..." 

"Trần Tử Huyên?" 

Lúc người đàn ông mặc lễ phục màu đen nghe thấy cái tên này, vẻ mặt anh ta kinh ngạc ngẩn người. 

Ngay sau đó bấm bàn tay đang nắm lấy cổ tay Trần Tử Huyên càng siết chặt hơn, anh ta trợn mắt nhìn cô, trong mắt tràn đầy tia máu đỏ. 

"Thì ra cô chính là vợ của Nguyễn Chị Vũ." 

Anh ta cắn răng phun ra một câu, giọng nói âm u lộ vẻ căm ghét. 

Trần Tử Huyên bị anh ta trợn mắt nhìn hung ác, trong lòng sinh ra một chút kinh hoàng: "Các người muốn làm gì?" Cô ra sức giãy giụa nhưng không chống nổi sức lực người đàn ông này. 

"Ha ha ha... Tôi nghe nói người phụ nữ Nguyễn Chi Vũ lấy về đã mang thai, mang thai con của nó..." Nụ cười của anh ta âm u đáng sợ. 

"Đưa ống kính video lại chỗ tao..." Anh ta quát người đàn ông phía trước một tiếng. 

"Tao muốn mổ lấy đứa con hoang này ra!" 

"Tao muốn đưa thi thể thai nhi còn chưa thành hình này cho Nguyễn Chi Vũ..." Anh ta cầm lên một cây dao gọt trái cây nhìn về phía bụng cô. 

Trong xưởng bỏ hoang tối tăm tĩnh lặng, giọng nói âm u kinh khủng kia không ngừng vang vọng, vang vọng... Trên đỉnh đầu là một ngọn đèn tàn cũ kỹ lắc lư lảo đảo, con dao dưới ánh đèn lờ mờ lóe lên ánh sáng lạnh lẽo. 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận