Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

“Đúng thế! Tôi ham hư vinh, cố ý trèo lên giường của Nguyễn Chi Vũ đấy!” Trần Tử Huyên cắn môi, cười lạnh, đáp lại. 

“Ông dựa vào cái gì mà lên mặt dạy đời tôi, năm đó mẹ tôi giúp đỡ chị em Trương Tiểu Vi lên đại học, khi đó Trương Tiểu Vi cũng chỉ mới hai mươi tuổi, cô ta đã leo lên giường với một lão già năm mươi tuổi như ông, lúc hai người lăn lộn cùng nhau, tại sao ông không nói cái gì gọi là liêm sỉ cho cô ta biết!” 

“Cô cầm miệng lại cho tôi!” 

Sắc mặt của Trần Võ Quyền âm trầm, giơ tay lên, đánh về phía mặt cô. 

“Ngoại trừ việc đánh tôi, ông còn biết làm chuyện gì khác!” 

Trần Tử Huyên đứng đó, cô không dự định tránh đi, vành mắt đỏ bừng, quật cường nhìn người đàn ông ở trước mặt, một người cha lòng lang dạ sói. 

Sắc mặt Trần Võ Quyền u ám, khi bàn tay của ông ta cách mặt của cô chưa đến năm centimet thì đột nhiên dừng lại. 

Ông ta thu tay về, giọng nói lạnh lùng trực tiếp ra lệnh: “Tôi cảnh cáo cô, tốt nhất từ nay về sau cô an phận lại cho tôi, đừng có gây rối nữa.” 

“Mẹ kế của cô đã nói với tôi, ba năm trước đây cô lợi dụng vụ án của Triệu Dịch Kiệt, yêu cầu cậu ta cưới cô, còn đuổi Trương Thiên Thiến ra nước ngoài, cô làm kẻ thứ ba xen vào chuyện của bọn họ, mong muốn đạt được khoái cảm khi trả thù, đừng suốt ngày chỉ nghĩ đến việc độc ác, châm ngòi ly gián gì đó, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô!” 

“Ai mới là kẻ thứ ba đây!” Trần Tử Huyên cố nén nước mắt, tức giận quát. 

“Năm nay con gái của Trương Thiên Thiến đã hơn ba tuổi, cô vẫn còn muốn ngụy biện nữa 

à?" 

Trần Tử Huyên đột nhiên im bặt, trong lòng đè nén oan ức và oán hận... 

Cô hít sâu một hơi, kìm nén cảm xúc của mình: “Lúc đầu tôi giúp Triệu Dịch Kiệt, tất cả những chuyện ngu xuẩn tôi đã làm trước kia tôi đều không hối hận, khi đó tôi yêu anh ta, tôi tình nguyện làm những chuyện đó, không cần anh ta cảm ơn, cũng khinh thường dùng những thủ đoạn bẩn thỉu đó để đi tranh giành.” 

Trần Tử Huyên có dám yêu dám hận, cho dù là yêu nhầm cô cũng chấp nhận số phận. 

“Ông nói với tôi nhiều như thế đơn giản là lo lắng cho hai chị em nhà họ Trương kia đúng không, ông lo lắng gì chứ, lo lắng tôi quay đầu cướp người đàn ông của Trương Thiên Thiên à? Mẹ kế của tôi nói với ông chuyện gì, cô ta nói tôi thấp hèn, tôi làm mất mặt nhà họ Trần của ông. Rốt cuộc thì ai mới là người thân của ông.” 

Trần Tử Huyên không nhịn được, nước mắt chảy xuống, cô căm hận những người này! 

Cô không muốn nói chuyện với ông ta, không muốn nhìn thấy ông ta, sống lưng Trần Tử Huyên thẳng tắp, sải bước đi về phía trước, dáng vẻ cao ngạo mang theo chút tôn nghiêm cuối cùng của cô, nhanh chân đi lướt qua ông ta. 

Trong nháy mắt Trần Võ Quyền hiện lên ngạc nhiên, ông ta biết, từ nhỏ đứa con gái này của mình đã có tính tình kiêu ngạo, không dễ dàng rơi nước mắt. 

Chẳng lẽ Triệu Dịch Việt không biết chuyện vụ án năm đó... 

Ba năm trước đây đứa con gái có tính khí quật cường của ông ta thế mà đã quỳ xuống cầu xin ông ta, dùng số tài sản mà mẹ cô để lại để làm giao dịch, sau cùng ông ta mới đồng ý, âm thầm giúp đỡ Triệu Dịch Kiệt tránh khỏi bị phạt tù... 

“Rốt cuộc ai là người đang nói dối?” 

Trần Võ Quyền nhíu mày, sắc mặt càng thêm khó coi. 

Năm đó cô dùng số tài sản mà mẹ để lại, đi cầu xin Trần Võ Quyền giúp đỡ Triệu Dịch Kiệt... 

Vành mắt Trần Tử Huyên đỏ bừng, đè nén nước mắt, những người này không đáng để cô khóc. 

Hối hận ư? Nếu như nói có chuyện gì khiến cô hối hận, điều mà Trần Tử Huyên hối hận nhất chính là chuyện này, cô có lỗi với người mẹ đã khuất, có lỗi với ông ngoại. 

Người đàn ông vong ân phụ nghĩa là Triệu Dịch Kiệt, vụng trộm với Trương Thiên Thiên sau lưng cô, bây giờ người sai lại là cô, tất cả mọi người đều đang chỉ trích cô. 

Trần Tử Huyên càng nghĩ càng tức giận, cất bước muốn đi về phía phòng ngủ của mình, nhắm mắt làm ngơ, không muốn nhìn thấy những người này nữa. 

Nhưng khi cô vừa mới đi qua nhà chính của nhà họ Nguyễn, một bóng dáng nhỏ bé quen thuộc kích động chạy lướt qua mặt cô. 

Dáng vẻ màu hồng phấn đáng yêu, cô bé kia. Sắc mặt Trần Tử Huyên tối sầm, đó là con gái của Trương Thiên Thiến. 

Tại sao cô bé lại

 

Nhấn Mở Bình Luận