Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Lê Hướng Bắc biết rõ cái tính tình ngang bướng này của cô, liền hù dọa: "Xong rồi, Trần Tử Huyên, nếu cứ như vậy một khi cô sinh con xong, nhất định sẽ bị ghét bỏ ném ra khỏi nhà họ Nguyễn mất." 

“Tôi không cần anh ấy đuổi, chính tôi cũng có thể tự mình ra đi.” Cô thanh âm cứng rắn đáp lại một câu. 

Lê Hướng Bắc thấy cô tức giận liền có chút bận tâm? 

Đang định dỗ dành cổ bằng cách nói chút chuyện của Nguyễn Chi Vũ, cửa thang máy VIP chợt dừng lại ở tầng 12. Sau đó có hai vị khách bước vào, bên kia nhìn thấy Lê Hướng Bắc lập tức nở nụ cười nịnh nọt: "Cậu Lê, đã lâu không gặp." 

"Cậu Lê, đây có phải là bạn gái mới của anh không? Trông cô ấy thật xinh đẹp ... À nhìn có chút quen mắt" Người đàn ông kia nhìn chằm chằm vào Trần Tử Huyên. 

“Đây là chị dâu của tôi.” Lệ Hướng Bắc trên mặt không còn ý cười hì hì thường ngày, thay vào đó là vẻ mặt lạnh băng nói. 

Chị dâu của Lệ Hướng Bắc? 

Làm cho anh ta gọi một tiếng chị dâu phỏng chừng cũng không có mấy người, mà những người trẻ tuổi như anh ta thì không thể đắc tội được, đặc biệt là người kia của nhà họ Nguyễn. 

"Là chúng tôi uống nhiều rồi, thật xin lỗi chị dâu, thật xin lỗi ." Bọn xã hội đen ở khu thương mại này vốn rất lươn lẹo, lập tức giả ngụ cười nói. 

Một trong số họ dường như có chuyện quan trọng muốn tìm Lê Hướng Bắc, Trần Tử Huyên nghe họ nói về cổ phần và đầu tư, khi thang máy lên đến tầng 22, Lê Hướng Bắc sắc mặt nghiêm túc bước ra khỏi thang máy đầu tiên. 

“Trần Tử Huyên, cô theo người phục vụ lên tầng cao nhất trước nhé. Tôi có chuyện cần bàn với họ, chút nữa tôi sẽ lên ngay” Lê Hướng Bắc ngoắc tay gọi một nữ nhân viên phục vụ đưa cô lên tầng trên cùng. 

Trần Tử Huyên gật đầu với anh ta, thấy Lê Hướng Bắc đang có việc nên không muốn làm phiền anh ta thêm nữa. 

“Nhớ đừng chạy lung tung đấy!” Khi cửa thang máy đang đóng lại, Lê Hướng Bắc không quên nhắc nhở có một câu. 

Tòa nhà 36 tầng của Quán bar "Diệm Hỏa" này thực sự là hộp đêm lớn nhất thành phố, những người đến mua vui không phú thì quý, cũng có rất nhiều ngôi sao điện ảnh và siêu mẫu nổi tiếng được tháp tùng đến đây vui chơi, khung cảnh xa hoa xa xỉ. 

Diệm Hỏa vì vậy rất hỗn loạn, chẳng qua cách bố trí trên tầng cao nhất lại hoàn toàn khác biệt, chỗ này thoải mái và yên tĩnh rất nhiều, người bình thường muốn cũng không vào được. 

Trần Tử Huyên rất an phận, đứng trong thang máy nhìn những con số ở bảng điều khiển không ngừng nhảy lên một tầng lại một tầng, nhưng đột nhiên khi cửa thang máy mở ra ở tầng thứ 35, cô lo lắng bước nhanh ra ngoài. 

“Cô Trần.” Nữ nhân viên phục vụ ở đằng sau có chút khó xử nhìn cô hô lên một tiếng. 

“Lát nữa tôi sẽ tự lên lầu, đừng lo lắng cho tôi.” Trần Tử Huyên vội vã bước đi, như thể bị thứ gì đó thu hút, rất nhanh liền biến mất ở cuối lối rẽ. 

Người phụ nữ đó... 

Trần Tử Huyên hơi nghiêng thân mình, đứng trước cảnh của căn phòng riêng sang trọng này, tay phải khẽ vặn mở cánh cửa ra, lén lút nhìn vào bên trong ... 

Vừa rồi cô dường như đã nhìn thấy Lưu Oánh Oánh ... 

Quả nhiên là cô ta! 

Có vẻ như bọn họ đang tổ chức một bữa tiệc, ngoài trừ Lưu Oánh Oánh còn có một số ngôi sao điện ảnh nổi tiếng khác cũng có mặt. Họ cùng nhau nâng ly rượu lên, trên mặt mỗi người đều mang theo tươi cười vui vẻ. 

"Hôm nay mời Cảnh Cảnh qua chơi, làm sao có thể bỏ qua nhân vật chính..." 

"Oánh Oánh, ly rượu này tôi mời cô. Tuần trước nhờ cô đã nói một tiếng với Đạo diễn Phương mà ngay lập tức Bội Mẫn bị hạ gục triệt để. Bây giờ khi tôi nghĩ đến bộ dạng xù lông xù cánh của tên khốn đó, tôi gần như bật cười muốn tiểu ra quần luôn." 

Trần Tử Huyên nhìn thấy Lưu Oánh Oánh đang ngồi khoanh chân ở giữa sô pha, tay phải châm thuốc, khuôn mặt lạnh lùng kiêu ngạo hoàn toàn là một bộ dáng chị cả, những người khác không ngừng xoay quanh nịnh nọt cô ta. 

Lưu Oánh Oánh tỏ vẻ kiêu ngạo: "Chuyện này không có gì.” Cô ấy lạnh lùng nói, sau đó phải ra một làn khói. 

“Nguyễn Chi Vũ thực sự thích loại phụ nữ này sao.” Trần Tử Huyên có người lại, thầm than thở. 

Những người phụ nữ lăn lộn trong vòng tròn của giới điện ảnh này có mấy người thật sự vô tội, bọn họ đều là giả bộ mà thôi, cảm xúc của Trần Tử Huyên đặc biệt phức tạp, bởi vì mẹ kế Trương Tiểu Vi của cô cũng là một trong những nhân tài kiệt xuất trong lĩnh vực này. 

Tại sao mình lại ở chỗ này nghe lén chứ? 

Vẻ mặt của Trần Tử Huyên có chút không được tự nhiên, phải thừa nhận cô có chút ghen tị. 

Nguyễn Chi Vũ đối xử lạnh nhạt với cô suốt ngày, điều này khiến cho Trần Tử Huyên rất tò mà không biết cô Lưu này có chút mị lực gì không mà quyến rũ được anh. 

Quay trở lại tầng cao nhất thôi, vẻ mặt có đờ đẫn, đang định đóng cửa rời đi, nhưng đúng vào lúc này, cô đột nhiên nghe thấy một số âm thanh mơ hồ từ bên trong truyền ra. 

Trần Tử Huyên tò mò liếc nhìn qua rồi giật mình kinh sợ, hai đôi nam nữ bên trong không kiêng kị gì, dựa vào vách tường hôn hít sờ soạng lẫn nhau, một giây tiếp theo thì quần áo đều bị ném hết ... 

"Oánh Oánh, cô có thích không?" 

Bên kia sô pha, một người đàn ông trắng trẻo đẹp trai nhẹ nhàng đưa tay xoa bóp hai vai của Lưu Oánh Oánh, tay kia của anh ta càng duỗi càng đi xuống phía dưới, Lưu Oánh Oánh cũng không có ý cự tuyệt, ngược lại vẻ mặt rất thích thú. 

"Thuốc này thật ... thật

 

Nhấn Mở Bình Luận