Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Có Bệnh: Vợ Tôi Là Bác Sĩ Tâm Lý

Xe vừa dừng ngay trước cổng Vương Nguyệt, Thư ký Mạc còn chưa mở cửa giúp hắn thì đã thấy hắn vội vàng ôm Dạ Nguyệt chạy vào trong.

Vương Tử Sâm bỏ qua nhiều ánh mắt đang nhìn chăm chăm bởi người hầu cùng Châu quản gia, hắn thản nhiên ôm cô sảy chân bước nhanh đến phòng của hắn, Dạ Nguyệt sớm đã ngượng chín mặt cô xấu hổ rúc vào ngực rắn chắc của hắn.

Đến cửa phòng, hắn không thương tiếc mà đá mạnh vào sau đó dùng chân đóng lại một cách mạnh bạo, Vương Tử Sâm nhẹ nhàng đặt cô xuống giường hắn khom người cúi xuống mạnh mẽ hôn vào đôi môi có hương vị dâu tây của cô.

Bị bất ngờ nụ hôn của hắn, cô trợn tròn nhìn hắn không phản kháng. Vương Tử Sâm cậy hàm răng của cô ra rồi đưa lưỡi vờn nhau, tay hắn không ngừng "du lịch" khắp cơ thể cô, đột nhiên hắn trườn người xuống ngậm mút cái cổ trắng nõn của cô, Dạ Nguyệt không quen khi tiếp xúc quá thân mật đành khẽ ngâm nga vài câu.

" Um...A Sâm không được "

Vương Tử Sâm cười khẽ, hắn bỏ lời nói của cô ngoài tai tiếp tục mút cổ trắng nõn của cô, tay thì lại không ngừng lần mò mẫm nơi cấm địa.

" Nguyệt, cho anh được không "

Ánh mắt lưu mờ bởi cô đang đám chìm cái gọi là dục vọng mà hắn đang đem lại cho cô. Dạ Nguyệt nhìn hắn bằng ánh mắt nghiêm túc, hai người họ vừa được làm rõ tình cảm chưa quá hai ngày mà đã muốn cùng nhau ân ái trên giường chuyện này thật là quái dị.

Nhưng cô yêu hắn, muốn cho hắn tất cả những gì mà cô có, ngay cả những thứ quý giá nhất của một người phụ nữ cô cũng muốn dành cho hắn. Dạ Nguyệt quay mặt chỗ khác không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, cô khẽ gật đầu.

Vương Tử Sâm sớm đã vui mừng như muốn nhảy dựng lên, sau đó hắn thuần thục cởi từng món đồ trên người Dạ Nguyệt nhưng nhìn trông rất vụng về, bây giờ trên người cô sớm đã không có chướng ngại vật, thân thể trắng nõn hiện trước mặt hắn, yết hầu của hắn không ngừng lên xuống, con cự long của hắn cũng sớm đã ngạo nghễ.

Dạ Nguyệt thì lại ngượng ngùng khép đùi lại muốn che đi nơi bí mật của phụ nữ nhưng bị hắn ngăn lại. Đột nhiên Vương Tử Sâm đưa mắt nhìn chằm chằm vào nơi cô xấu hổ nhất, cô không thể chịu đựng được ánh mắt nóng bỏng của hắn cô bèn lên tiếng.

" A Sâm, đừng nhìn nữa mà "

Vương Tử Sâm khẽ nhếch môi, hắn đứng dậy cởi bộ đồ trên người ra bây giờ trên người hắn đã trần truồng trước mặt cô, Dạ Nguyệt bắt gặp ngay cơ bụng sáu múi và cả khuôn ngực săn chắc của hắn, bây giờ cô mới biết thân thể của hắn đã trở thành "Cực phẩm" đúng nghĩa, cả gương mặt lẫn thân hình đều đạt đến độ hoàn hảo hiếm có, và xứng danh "người đàn ông đẹp nhất thế giới". Cô nghĩ thôi đã cảm thấy ghen tị với hắn rồi.

Nhưng khi cô vừa đưa mắt xuống thì đã gặp ngay con cự long đã phồng to của Vương Tử Sâm, cô giật mình vội đưa mắt nhìn sang chỗ khác nhưng bất ngờ bị Vương Tử Sâm xoay mặt lại và cúi xuống mút thật mạnh vào môi mỏng của cô, sau một hồi cảm thấy hơi thở của cô khó khăn hắn muốn buông tha, hắn nhìn cô bằng ánh mắt thâm thúy.

" Nguyệt! vì em mà anh cười, anh phát điên, anh chiến đấu và cả cảm thấy đau lòng. Tất cả đều là lần đầu tiên xảy đến với anh kể từ khi anh gặp được em "

Song, hắn phả hơi thở nóng bỏng vào tai cô, theo quán tính cô khẽ rùng mình. Dạ Nguyệt nghe được câu thâm tình của hắn khẽ mỉm cười ngọt ngào cô quàng tay qua cổ hắn.

" A Sâm! em cũng thế, món quà duy nhất tặng anh chính là em. Món quà ấy bây giờ và mãi mãi vẫn luôn bên cạnh anh, yêu thương anh. Dù đi đâu cũng luôn hướng về phía anh"

" Cảm ơn em, đã yêu anh "

Dạ Nguyệt mỉm cười âu yếm, bây giờ cô mới biết hạnh phúc không phải làm ra cho ai xem, hạnh phúc đơn giản chỉ là nắm tay người đàn ông của cô và kiên quyết đi trên con đường cô đã chọn.

Vương Tử Sâm trườn người lên, hắn tách hai bên bắp đùi thon thả của cô ra, thản nhiên cầm lấy cự long phồng to đang dựng lên để chuẩn bị chiến đấu. Dạ Nguyệt nhìn hắn sợ hãi mặc dù đã đồng ý với hắn nhưng cô chưa thể chuẩn bị tinh thần khi tiếp nhận cự long của hắn.

Thấy hắn đang chuẩn bị đưa cự long vào nơi *** *****, Dạ Nguyệt có hơi luống cuống chừng chừ.

" A Sâm, em chưa chuẩn bị "

Vương Tử Sâm đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cô, hắn cười ôn nhu và trấn an cô.

" Đừng sợ! mọi thứ cứ để anh, em chỉ có thể nằm hưởng thụ mọi thứ từ anh "

Cô ngậm ngùi gật đầu, hắn không nói gì đưa cự long phồng to xuyên thẳng vào *** ***** của cô, bị đâm bất ngờ với cả chưa kịp tiếp nhận giờ đây Dạ Nguyệt đã cảm thấy rất đau như muốn xé rách người cô vậy, đau kinh khủng.

Vừa mới bắt đầu quá trình quan hệ thì cả hắn và cô đều có chung cảm giác kích thước, cự long của Vương Tử Sâm dần trở nên ***** **** hơn mức bình thường, hơi thở dồn dập và nhịp tăng lên. Dạ Nguyệt ở dưới thân hắn chỉ biết ngâm nga nhưng đầy quyến rũ đối với Vương Tử Sâm.

" Um...A Sâm...Um "

Vương Tử Sâm thở khó khăn, trong cổ họng không ngừng phát ra âm thanh gầm lên như một con thú hoang.

" Nguyệt! thả lỏng ngay cho anh, em muốn bứt chết 'niềm kiêu hãnh' của anh sao? "

Nghe hắn nói, Dạ Nguyệt từ từ buông lỏng cơ thể ra giờ đây cô đã không còn cảm giác thấy đau nữa. Sau khi màn kích thước kéo dài giờ đây có thể chuyển sang cảm giác hưng phấn. Lúc này nhiệt độ cơ thể Vương Tử Sâm tăng cao, những vùng da như ngực, cổ và mặt của Dạ Nguyệt đã ửng đỏ lên.

Nhịp tim và hơi thở đều tăng nhanh và trở nên dồn dập hơn mức bình thường rất nhiều lần, và đặt biệt cự long của Vương Tử Sâm lúc này đã trở nên ***** **** ở mức độ cực đại. Hắn bắt đầu nhấp lên liên tục và nhanh hơn.

Cô không thể chịu đựng được cái cảm giác kỳ lạ, vừa không quen vừa cảm thấy thoải mái đến mức cô không tài nào tưởng tượng ra được.

" Sâm...Um...anh chậm... chậm lại được không "

" Ngoan nào Nguyệt, anh không thể ngừng trong khi anh đã lâm trận...Um "

" Um...Sâm...Um "

Nước mắt của Dạ Nguyệt đột nhiên rơi xuống, không phải khóc vì đau mà là vì hạnh phúc, cả tình yêu lẫn thể xác cô đều trao cho người đàn ông mà cô yêu chứng tỏ điều đó cô không hối hận. Vương Tử Sâm bắt gặp nước mắt của cô, hắn cúi xuống hôn lên đó.

" Nguyệt, từ lâu anh đã rất muốn nói câu này với em, có biết em muốn nghe không "

Dạ Nguyệt đang đắm chìm trong sự mãnh liệt đột nhiên nghe hắn hỏi, cô cố gắng điều chỉnh lại tâm tình trả lời hắn.

" Um...ha...aaa...Muốn "

" Nhớ em là sở thích của anh, chăm sóc em là công việc của anh, làm em hạnh phúc là trách nhiệm của anh. Và yêu em là cuộc đời anh "

Những cảm xúc trong Dạ Nguyệt bộc phát, nước mắt cứ tiếp tục rơi ngay cả nghe tiếng nức lẫn tiếng ngâm nga hòa quyện vào nhau nghe thật quyến rũ và thích thú.

" Sâm! Um... Nói ra điều này em rất ngượng nhưng em phải nói với anh, em yêu anh "

Vương Tử Sâm lúc này không thể tả thành lời, hắn vui sướng mà tăng tốc ra vào bên trong cô.

" Nguyệt, anh cũng thế! "

Những động tác được Vương Tử Sâm thay đổi từ chậm dần lên nhanh và được lặp lại trong quá trình quan hệ. Khi cảm giác đạt mức cao trào, Vương Tử Sâm có biểu hiện muốn xuất tinh, lúc này quá trình quá trình giao hoan đã đạt đến thăng hoa, những cảm xúc của hắn và cô đều như vỡ òa và đạt cực khoái.

Cảm giác cực khoái chí kéo dài trong khoảng thời gian vài giây. Cự long của hắn co rút nhanh hơn và **** **** từ hành niệu đạo được xuất ra và vào bên trong Dạ Nguyệt.

" Hự...Anh ra rồi "

Dạ Nguyệt cũng đã bắt đầu tiết ra chất dịch nhầy. Sau khi kết thúc cuộc hoan ái, cô có cảm giác thoải mái, nhẹ nhàng, hạnh phúc xen lẫn một chút buồn ngủ.

Khác với vẻ mệt mỏi của cô ngược lại Vương Tử Sâm lại khoái chí. Sau khi xuất tinh vào cơ thể cô, hắn đã hoàn toàn hồi phục, nhịp tim và hơi thở đều trở lại bình thường, cơ thể hắn cũng dần thả lỏng.

Cô vì mệt đã ngủ thiếp trong lòng hắn, Vương Tử Sâm thì lại không vội đưa cô vào phòng tắm. Khoảng mấy chục phút hắn bồng cô đi thẳng vào phòng tắm và cẩn thận tắm rửa sạch sẽ trong cơ thể cô.

Xong xuôi hắn đưa cô về lại giường, quần áo của cô đã dính bẩn hắn chỉ có thể cho cô mặc tạm cái áo thun rộng thùng thình của hắn và hắn cho cô mặc cho một chiếc quần lót.

Đắp chăn cẩn thận cho cô, hắn một lần nữa đi vào phòng tắm, lúc hắn bước ra quần áo đã chỉnh tề. Vương Tử Sâm tiến tới giường cô đang nằm, hắn cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô rồi nhẹ nhàng xoay người rời đi.
Nhấn Mở Bình Luận