Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về!

"Nhóc con, muội sao thế ?"

Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Đường Bắc Diệp, Trầm Tịch Dương dần bình tĩnh lại, cười nói, "Muội có thể sao được chứ ? Thấy trai đẹp sáng mắt được chưa ?"

Đường Bắc Diệp tiếp tục truy vấn, "Thật sự ?"

Trầm Tịch Dương có chút chột dạ nhưng bề ngoài vẫn gật đầu chắc nịch cam đoan, "Thật hơn ăn ớt!"

Vị sư huynh nào đó bật cười, "Ở tổ chức các sư huynh với sư phụ còn chưa đủ để muội nhìn sao ? Với lại muội không sợ bảo bối ở nhà đau lòng sao ?"

Trầm Tịch Dương nghiêm túc vuốt cằm suy nghĩ, sao bảo bối có thể đau lòng được chứ, vị kia chính là cha rơi của bảo bối đó nha!!!!

Haizz, vừa nãy cô rầu rĩ gì chứ, chẳng phải năm năm trước cô trộm giống của người ta rồi bỏ chạy sao? Hiện tại cô vừa có bảo bối đáng yêu bầu bạn, cuộc sống như thế là quá mĩ mãn rồi!

"Ah, muội đang định kiếm cho thằng bé cha dượng vừa anh tuấn lại vừa lắm tiền không được sao?"

Đường Bắc Diệp lặng nhìn Trầm Tịch Dương hồi lâu như muốn kiểm chứng lời cô nói có bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần giả, sau đó mới nghiêm túc nói, "Người đàn ông này không dễ chọc. Muội không được động tới hắn biết chưa ?"

Trầm Tịch Dương nhìn vị sư huynh bình thường luôn hời hợt lúc này lại hiếm có cẩn trọng quan tâm tới mình thì có chút ấm lòng. Nhưng là..... cô đã chót chọc rồi đấy!!! Nghĩ lại thì cha ruột của bảo bối cô vẫn nên giấu thì hơn....

"Vâng....."

"Ngoan, về nhà huynh cho kẹo."

"..............." Trầm Tịch Dương câm nín nhìn móng vuốt của ai kia đang xoa xoa đầu mình.

"Hắt xì....!!"

Cảm giác rùng mình ớn lạnh quen thuộc lại truyền đến, Trầm Tịch Dương ghét bỏ hất ma trảo của ai kia, căm phẫn nói, "Đã bảo huynh tránh xa muội ra rồi mà! Cứ lại gần huynh là lạnh buốt!"

"................" Đường Bắc Diệp oan ức không nói thành lời, bàn tay cũng có cảm giác đông cứng, như bị hàng vạn mũi kim xuyên qua.

Hôm nay hết thảy đều kì quái!!!
Từ thái độ khác thường của tiểu sư muội, đến cảm giác băng hàn này- khịt khịt, hình như y còn ngửi thấy một chút vị chua ?
\*\*\*\*\*\*\*\*

Cùng lúc đó tại đại sảnh.

Kính Thiên Minh đôi mắt hoa đào thâm ý nhìn Mạc Tu Nghiêu nói, "Nghiêu này, chẳng phải cậu đi vào trước tôi với Tiểu Huyên một lúc sao ? Chân cậu cũng dài sao đi chậm vậy ?"

Đối với lời châm chọc từ "người bạn chí cốt" của mình, Mạc Tu Nghiêu chỉ hơi nhíu mày, sau đó trầm mặc không nói gì.

Tần Gia Huyên nhìn lão chồng nhà mình cố ý bắt bẻ người ta thì phì cười, áy náy nói, "Khụ, lão Mạc à, anh cũng đừng để bụng lời Tiểu Minh nhà em, anh ấy không có ý gì đâu....."

Mạc Tu Nghiêu nhìn hai vợ chồng ai kia phu xướng phụ tuỳ, còn bản thân một mình thì gai mắt vô cùng nhưng nghĩ đến điều gì đó, môi mỏng lại mím càng chặt.

Kính Thiên Dương đứng bên cạnh cung không khá hơn chút nào! Mấy năm trời ở bên cạnh cô ta biết người đàn ông này tuyệt nhiên chưa từng yêu cô ta. Nhưng thiên kiêu chi tử như hắn ta, ai có thể không si mê cho được.

Hơn nữa cô ta còn là thiên kim Kính thị, hai nhà Kính Mạc đã có hôn ước từ lâu, đương nhiên thuận tình hợp lý trở thành vị hôn phu của Mạc Tu Nghiêu.

Còn có- Tiểu Vân. Dù có lạnh lùng cỡ nào nhưng chỉ nhìn thấy Tiểu Vân thì tâm hắn cũng mềm như nước....

"Kính tổng, Mạc tổng, Trần mỗ kính hai vị một ly được không ?" Một người đàn ông trung niên tiến đến phá vỡ bầu không khí gượng gạo, nâng ly hỏi.

"Được!"

"Trần chủ tịch, mời..."

Những người khác cũng thuận thế tiến lên làm quen tìm mối hợp tác. Bề ngoài là bữa tiệc chào mừng, người trong ngành đều biết chính là cơ hội để kéo đầu tư, mang về giao dịch có lợi cho tập đoàn của mình.

Đặc biệt hôm nay là cơ hội ngàn năm hiếm có, có hai vị kì tài, hô phong hoán vũ trên thương trường, sao họ không tận dụng cho được.

Thế là thoáng chốc chỉ còn lại Tần Gia Huyên và Kính Thiên Dương.

Đối với cô em chồng này, Tần Gia Huyên không ưa cho lắm nên cũng chẳng buồn mở miệng, chỉ đứng nhâm nhi ly rượu trên tay.

Còn Kính Thiên Dương luôn có chút sợ hãi đối với người chị dâu này, một đôi mắt đen nhánh, trong suốt nhìn thấu trần đời, tựa như không có bí mật gì thoát khỏi nó.
"Chị dâu.... Anh chị và Tiểu Ngôn vẫn khoẻ chứ ?"

Tần Gia Huyên nhàn nhạt đáp, "Vẫn khoẻ. Cô thế nào ?"

Kính Thiên Dương, "Em vẫn ổn ạ. Chi nhánh Kính thị bên đây phát triển rất tốt....."

Vốn Kính Thiên Dương định thao thao bất tuyệt thêm một tràng dài, muốn khoe thành tích của mình, chẳng ngờ vị chị dâu kia không đủ kiên nhẫn nghe cô ta nói, trực tiếp phủi tay bỏ đi, chỉ để lại vài câu, "Tôi còn có việc. Chuyện công ty cô báo cáo với Minh đi!"

Có ai lại không muốn kiểm soát chồng mình chứ ? Người chị dâu này cũng thật kì quái!

"Thiên Dương, cậu cãi nhau với Kính phu nhân à?"

"Kính phu nhân này không dễ chọc đâu, cậu....."

"Các cậu quản cho tốt cái miệng của mình đi!"

Kính Thiên Dương khó chịu nói, tưởng cô ta không biết hai người này có ý nghĩ không an phận gì!

Lúc chị ta ở đây sao không nói đi? Chị ta vừa đi thì tiến đến đâm chọc.

"Thiên Dương, cậu đừng giận mà, bọn mình chỉ muốn tốt cho cậu...."

"Đúng đó...."

"Được rồi! Các cậu theo tôi đi tiếp khách. Tạm thời đừng dây vào con khốn kia."

"Hihi.... yêu cậu nhất."

Kính Thiên Dương cười nhạt không nói gì thêm. Con khốn kia phải do cô ta đích thân xử lý, khiến cho nó không còn chỗ đặt chân trên nước X này!
Nhấn Mở Bình Luận