Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Daddy Không thể Trêu - Đường Tư Vũ

Chương 1092:

 

Bạch Hạ còn cảm thầy một loại nguy hiểm, đến từ ánh mắt của người đàn ông này.

 

“Cái đó… Hình Nhất Phàm, anh đè lên tôi rồi.” Bạch Hạ không khỏi thay đổi sắc mặt, thử nhắc nhở anh.

 

Hình Nhất Phàm chớp chớp mắt: “Tôi khó chịu! Để tôi nằm một chút.”

 

“Anh khó chịu ở đâu?” Bạch Hạ không phản ứng, ngược lại hỏi anh chỗ nào không thoải mái.

 

Hình Nhất Phàm lại cười gian tà: “Cô nói đi?”

 

Đầu Bạch Hạ lập tức “ong” một tiếng, gương mặt liền đỏ đến mang tai: “Anh anh… Hình Nhất Phàm, anh đừng mượn rượu đùa giỡn lưu manh” “

 

“Đùa rồi sẽ thế nào?” Hình Nhất Phàm lúc này cũng toát ra một loại tà khí khác xa với bộ mặt cao lãnh cấm dục thường ngày.

 

Xem ra, người đàn ông nào cũng sẽ có một mặt như vậy, chỉ cần gặp được người mình thích, nhất định sẽ trêu chọc.

 

“Anh… Hình Nhất Phàm, anh đừng làm loạn, say thì nhanh ngủ đi.” Bạch Hạ giãy dụa muốn thoát ra, tuy Hình Nhất Phàm tuấn tú mê người, nhưng mà cô cũng không phải người tùy tiện.

 

Lại nói, quan hệ của hai người cũng không đến bước này.

 

Bạch Hạ vặn vẹo cơ thể muốn thoát khỏi người đàn ông, nhưng cô không nghĩ đến hậu quả, cô là vậy chỉ là kích thích lên sự khó chịu trong người anh. Phút chốc, Hình Nhất Phàm trầm giọng cảnh cáo: “Đừng động nữa.”

 

Bạch Hạ lập tức không dám động, cô nâng đôi mắt như thủy tỉnh trong suốt nhìn anh: “Vậy anh mau đứng lên.”

 

Hình Nhất Phàm đột nhiên câu môi cười: “Cho tôi lợi ích rồi nói.”

 

Lợi ích? Bạch Hạ không biết cái gì là cho anh lợi ích, cô cắn đôi môi đỏ mọng: “Anh rốt cục muốn thế nào?”

 

Ánh mắt Hình Nhát Phàm không khỏi dừng trên đôi môi đỏ mọng của cô, hơi thở kia mê người, làm hô hấp anh khẽ dừng. Anh khàn giọng nói: “Muốn hôn eml”

 

Bạch Hạ trừng lớn mắt, không còn phản ứng lại nữa, đôi môi đã bị anh chặn lại.

 

Hôn, có chút lửa nóng đánh úp lại. Hình Nhất Phàm tuy rằng chưa từng có bạn gái, nhưng anh học cái gì cũng nhanh, không gì làm khó được anh, ngay cả chuyện hôn này anh cũng vô sự tự thông, không cần học cũng đã kinh nghiệm thành thục.

 

“Ư…” Bạch Hạ đồng dạng cũng không có kinh nghiệm, kinh hoảng là khó tránh khỏi, cô trừng mắt, nhìn cánh môi của anh, đầu óc trồng rỗng.

 

Hình Nhất Phàm híp mắt, cô gái này chẳng lẽ không biết, lúc hôn môi phải nhắm mắt lại sao?

 

Hình Nhất Phàm đành phải buông cô ra, bớt chút thời gian nhắc nhở cô: “Nhắm mắt lại.”

 

Bạch Hạ lập tức vội vàng nhắm mặt lại, nhưng mà nụ hôn của người đàn ông lại một lần nữa hạ xuống. Cảm quan của Bạch Hạ mẫn cảm chuyển khắp cả người, không nghĩ tới lúc nhắm mắt lại, nụ hôn này càng làm cô nóng lên.

 

Rốt cục, Hình Nhất Phàm buông cô ra, cũng không phải do anh đã hôn đủ mà là nếu tiếp tục hôn anh thực sự không thể nhịn được nữa, anh đã khắc chế tới cực hạn rồi.

 

Bạch Hạ được buông ra, làm lộ ra gương mặt đã hồng đến muốn nhỏ máu, hai phiến môi đỏ rực cực kỳ tiên diễm.

 

Cô không khỏi vội vàng đứng lên, nói với người đàn ông sau lưng: “Anh… anh nghỉ ngơi đi! Tôi về trước đây. “

 

Nói xong, Bạch Hạ vội vàng rời đi, còn ôm Đóa Đóa rời đi.

 

Trở lại nhà của mình, Bạch Hạ mới phát hiện có chút khó thở, cô ôm ngực, đầu óc vẫn trống rỗng như cũ.

 

Trời ạ! Sao anh lại có thể như vậy! Cô lại để cho anh hôn rồi!

 

Bạch Hạ đặt Đóa Đóa xuống, nhanh chóng chạy đi uống nước để bình phục tâm trạng, đồng thời cô mới phát hiện, hôn là một chuyện ngọt ngào như vậy.

 

Cô che mặt, không thể nghĩ nữa, thật xấu hổ, phải tiếp tục đối mặt với anh th nào đây!

 

Ở căn nhà kế bên, Hình Nhất Phàm đi vào phòng tắm, dội nước lạnh đề hạ nhiệt. Không được phát tiết khiến anh vô cùng ảo não, chỉ có thể dựa vào chính mình, trong đầu toàn là hình ảnh của Bạch Hạ.

 

Phải một lúc Bạch Hạ mới bình tĩnh trở lại, cô muốn đi ra ngoài một chút, hơn nữa trái cây trong nhà cũng không còn, cô vừa hay có thể ra siêu thị phụ cận mua một ít.

 

Bởi vì nếu cứ ở trong nhà, cô vẫn luôn nghĩ mãi đến chuyện hôn này. Bạch Hạ xuống lầu hít thở không khí, đầu óc mới chậm rãi thanh tỉnh lại, cô theo đường nhỏ bên cạnh chậm rãi bước đi.

 

Thình lịnh cô nghe phía sau có người gọi mình: “Này! Đợi một chút!” “

 

Bạch Hạ nghe thấy âm thanh này liền hoảng sợ, đây không phải tiếng Đỗ An Kỳ sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận