Chương 798: Đêm Trước Buổi Biểu Diễn
Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi, việc tập luyện và tập dượt dày đặc khiến cả bốn người mắt rất nhiều sức lực. Ngày hôm nay, bọn họ đều tự chọn cách thư giãn cho riêng mình.
Trang Noãn Noãn dành thời gian ở nhà với bà ngoại, trong khi Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến đến trung tâm mua sắm càn quét để giảm bớt áp lực, đi cả một ngày, họ đã mua rất nhiều đồ xa xỉ.
Cách giải toả căng thẳng của Lam Sơ Niệm chính là để Lam Thiên Hạo đi cùng cô ra ngoài thư giản. Ở ngoại ô thành phố có một khu nông trại để thư giãn giải trí. Ở đây thường ít người, Lam Sơ Niệm đến đây để chụp ảnh. Cô còn từng giành được giải thưởng với những bức ảnh cô chụp. Vì vậy, ngoài ca hát ra, cô nàng còn rất mê chụp ảnh.
Đối với cô, những thứ đẹp đẽ cô đều rất thích.
Buổi chiều ánh sáng mặt trời rất đẹp, cô ngồi xổm trước một bông hoa nhỏ dùng nhiều góc độ khác nhau chụp ảnh. Bên cạnh cô, Lam Thiên Hạo đeo kính râm, mặc áo sơ mi sãm màu, tuỳ ý đứng cũng tạo ra được hiệu quả của người mẫu đứng trên sàn chữ T.
Sau khi Lam Sơ Niệm chụp xong, cô bất chợt nghiêng máy ảnh và nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông bên cạnh, cô lập tức nhắn nút chụp, đưa bóng hình của anh vào máy ảnh.
Lam Thiên Hạo nhận ra cô đang chụp ảnh mình, anh cũng không ngăn cản, chỉ tự nhiên nhìn về phía cô, khóe miệng hơi nhếch lên, đôi môi cười vốn gợi cảm đó lúc này lại lộ ra vẻ quyến rũ khiến nhịp tim người khác tăng tốc.
Lam Sơ Niệm cứ vậy chụp anh, tim cũng không khỏi đập nhanh mấy giây vì nụ cười của anh cả.
Cô lập tức hoảng sợ vì chính mình có cảm giác này. Làm sao cô có thể có cảm giác như vậy với anh trai mình cơ chứ?
Lam Sơ Niệm cũng không chụp nữa, cô nhìn thời gian rồi nói với người đàn ông đằng trước: “Anh, chúng ta về thôi.”
Lam Thiên Hạo liếc nhìn thời gian, quả thật đã đến giò về nhà, buổi tối cô phải nghỉ ngơi sớm.
Lam Thiên Hạo chở cô trở về biệt thự. Lam Sơ Niệm trở về phòng của mình, dùng máy tính xuất ra toàn bộ ảnh của ngày hôm nay.
Cô đang kiểm tra lại. Giữa đống ảnh phong cảnh, hai bức ảnh của Lam Thiên Hạo trông đặc biệt bắt mắt.
Lam Sơ Niệm nhìn nó, bình thường cô sẽ hay chỉnh ảnh một chút, nhưng ảnh của người đàn ông này, dù là ba cục hay ánh sáng trên người, đều không cần xử lý nữa.
Bởi vì đây chính là dáng vẻ hoàn hảo nhất của anh.
Lam Sơ Niệm vẫn luôn biết rằng anh cả của mình rất đẹp trai và quyền rũ, mà bây giờ cô càng thêm chắc chắn rằng anh trai của mình chính là người hoàn hảo như vậy.
Một lúc sau, Lam Thiên Hạo đi lên, Lam Sơ Niệm nghe thấy tiếng gõ cửa liền nhanh chóng đóng ảnh lại, cô không muốn _- anh phát hiện ra cô vậy mà nhìn chăm chăm ảnh của anh hơn mười phút.
Lúc này, ở rất nhiều nơi trong trung tâm thành phố đã có người hâm mộ kéo băng rôn ra, bày tỏ sự mong đợi của họ đối với buổi biểu diễn này và cũng bày tỏ tình yêu của họ dành cho các cô.
Sáng sớm.
Chu Đào đang làm công tác quảng bá, chuẩn bị cho sự kiện này. Phần lớn khoản đầu tư lần này là do Kiều Mộ Trạch tài trợ, mặc dù công ty của anh ấy cũng sẽ kiếm được tiền nhưng anh ấy thật sự đã đầu tư quá nhiều cho buổi biểu diễn này.
Có điều Kiều Mộ Trạch đã cho anh đủ kinh phí để tạo ra buổi biểu diễn chắn động này.
Trang Noãn Noãn vừa sáng sớm đã tỉnh dậy, cô cùng bà của mình ngồi trên ghế sô pha, cô nói với bà: “Bà ơi, tối nay, buổi hòa nhạc của tụi cháu sẽ được phát sóng trực tiếp. Bà có thể xem nó trên kênh này lúc bảy giờ.”
“Được! Bà nhất định sẽ ngồi ở đây, xem cháu gái của bà biểu diễn. Noãn Noãn, cháu cũng phải cố lên nha.” Bà cụ động viên cô.
Trang Noãn Noãn cười ôm lấy bà: “Cháu nhất định sẽ có gắng hết sức.”
Nói xong, điện thoại di động của cô vang lên, cô liếc ra ngoài thấy xe đưa đón của công ty, lập tức đứng dậy nói: “Bà ơi, cháu đi trước đã.”
\ : Trang Noãn Noãn xuông lâu ngôi lên xe, đi thăng về hướng buổi biểu diễn. Từ cửa số cô nhìn thấy màn hình chiếu lớn của nhiều trung tâm thương mại đều là màn quảng bá cho buổi biểu diễn của họ.
Cô không khỏi cảm thấy hạnh phúc và may mắn khi bản thân gia nhập vào được một công ty có thực lực giỏi như vậy.
Bởi vì không ít những nhóm nhạc nữ như bọn cô bởi vì đầu tư của công ty không đủ mà bị ngắt quãng giữa chừng. Nhưng công ty của cô lại luôn sẵn lòng đầu tư vào các cô.
Điều này đã làm Trang Noãn Noãn cảm động, khiến cô muốn làm việc chăm chỉ tạo ra những thành tựu để đền đáp cho công ty. Lúc này, điện thoại của Trang Noãn Noãn vang lên, cô vừa cầm điện thoại lên, không khỏi vui mừng bắt máy: “Alo, chị Nhất Nặc!”
*“Noãn Noãn, buổi biểu diễn của em có lẽ chị không thể nào đến dự rồi. Em cố lên nhé, chị sẽ ở sau màn hình cỗ vũ cho em.”
Đầu dây bên kia truyền đến lời cỗ vũ và chúc mừng của Nhất Nặc.
“Cảm ơn chị Nhất Nặc, em chắc chắn sẽ cố gắng.” Nói xong, Trang Noãn Noãn tò mò hỏi: “Chị Nhất Nặc, chị lại đi du lịch nước ngoài à?”
*É? Đâu có, chị đang ở trong thành phố đây, chỉ là vì nguyên nhân đặc biệt nên chị không thể đến ngay hiện trường thôi.” Có một niềm vui không thể che giấu trong giọng nói của Nhất Nặc.
Trang Noãn Noãn lập tức đoán ra: “Chị Nhất Nặc, không phải chị có em bé rồi đấy chứ?”
Bên kia lập tức truyền đến tiếng Nhất Nặc khúc khích cười: “Chị còn định tiếp tục giấu đây này, lại bị em đoán trúng rồi.
Ừm! Ba ngày trước mới xét nghiệm ra được.”
“Chúc mừng chị nha!” Trang Noãn Noãn thực sự hạnh phúc cho cô.
“Ừm! Chị chờ tin tốt của em, tối nay chị nhất định sẽ theo dõi truyền hình trực tiếp.”
“Được.” Trang Noãn Noãn cười nói.
Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Trang Noãn Noãn tràn đầy tự tin, có sự động viên của người thân trong gia đình và sự ủng hộ nhiệt tình của người hâm mộ, cô chắc chắn sẽ không để bọn họ thất vọng.
Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến lên xe xuất phát đi, lúc này, cả hai người đều đang nhắm mắt nghỉ ngơi cho buổi biểu diễn tối nay.
Ở biệt thự Lam gia, tối hôm qua Lam Sơ Niệm đã đặt đồng hồ báo thức rất sớm, sau đó khi tỉnh dậy cô mới phát hiện đã có người hủy đồng hồ báo thức của cô.
Làm hại cô ngủ thẳng đến chín giờ sáng, nhưng chất lượng giấc ngủ rất tốt, tinh thần vô cùng sảng khoái.
Lâm Sơ Niệm thay quần áo đi xuống lầu, nhìn người đàn ông đang ngòi trên sô pha, cô lập tức có chút cạn lời hỏi anh: “Anh, có phải anh tắt đồng hồ báo thức của em không? Bây giờ là mấy giờ rồi? Em sắp muộn rồi.”
“Anh nói với Chu Đào rồi, em có thể đến muộn.” Lam Thiên Hạo đang đọc báo, ngước lên nhìn cô.
Lam Sơ Niệm thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên hôm nay là ngày trọng đại nhất trong cuộc đời cô, cô vội vàng nói: “Anh, anh mau chở em đến đó đi! Em muốn đến đó.”
“Em ăn xong bữa sáng đã rồi hẳn nói.” Lam Thiên Hạo chỉ vào bữa sáng trên bàn.
Lam Sơ Niệm ngay lập tức ngồi xuống, uống sữa, ăn trứng luộc và bánh mì.
Lam Thiên Hạo nhìn cô ăn nhanh như vậy, không khỏi thấp giọng cười: “Đừng vội, còn sớm lắm.”
Lam Sơ Niệm ăn xong vội vàng quay lại năn nỉ anh: “Anh ơi, anh chở em đi liền đi mài”
Lam Thiên Hạo gập báo lại, đứng dậy: “Đi thôi!”
Lam Sơ Niệm cầm túi xách, vui vẻ bám theo anh. Lam Thiên Hạo vừa đến của liền nhớ ra mình còn chưa lấy điện thoại nên lập tức dừng lại, xoay người.
Mà cô gái sau lưng đang gấp gáp đi ra ngoài, cứ như vậy lao thẳng vào vòng tay anh.
Lam Thiên Hạo vươn tay ôm lấy cô: “Quỷ nhỏ háp tấp.”
“Rõ ràng là do anh đột nhiên dừng lại, còn trách em.” Lam Sơ Niệm có chút bất bình phản bác lại.
Lam Thiên Hạo bị dáng vẻ đáng yêu của cô khiêu khích, vươn tay nhéo nhéo má của cô: “Lần sau đi đứng nhớ nhìn đường vào đấy.”
“Đúng vậy! Em đúng là nên nhìn đường cần thận một chút! Em đáng yêu như vậy, lỡ như em đâm vào lòng của những người đàn ông khác, họ sẽ không trả em lại cho anh đâu.” Lam Sơ Niệm cười ha ha đắc ý nói.
Sắc mặt Lam Thiên Hạo hơi trầm xuống, rất không vừa lòng nói: “Em còn muốn đâm vào lòng của những người đàn ông khác?”
Lam Sơ Niệm lập tức nhận ra anh có chút tức giận, cô chớp chớp mắt, vô tội nói: “Em chỉ đùa thôi mà!”
Lam Thiên Hạo nhận ra sắc mặt của mình có chút đáng sợ, nhanh chóng bước qua cô đi lấy điện thoại di động. Lam Sơ Niệm ở phía sau chu mỏ phồng má, thật không biết anh cả của mình đang tức giận cái gì!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!