Chương 972:
Trong hai căn biệt thự của chủ hôn, ở trong đó là các trưởng bối của hai nhà Trang Lam và hai đôi cô dâu chú rễ.
Lúc này khách đến dự tiệc tự khắc sẽ có người tiếp đón chu đáo, hai vợ chồng Kiều Việt Dương nhìn con trai ngày mai sẽ kết hôn, đều thở phào một hơi, trong lòng vô cùng vui mừng.
Hôn lễ của ngày mai tất cả đều đã sẵn sàng, chỉ chờ ngày mai đến.
Lúc này Lam Sơ Niệm đã ăn xong cơm đang đi bộ cùng ba, chuyện lần trước Y Tư Nhã công kích cô trên mạng, cô định sẽ giấu đi, bởi bây giờ cô không muốn làm cho ba cô tức giận.
“Sơ Niệm, ba mừng cho con lắm! Nhìn thấy con được hạnh phúc, là chuyện mà ba vui nhất.”
“Ba, ba yên tâm, con nhất định sẽ hạnh phúc.”
“Ừm!” Y Cảnh Long cũng vô cùng yên tâm, dù sao thì không có người nhà nào đối tốt với con gái hơn người Lam gia nữa.
Đúng lúc này, điện thoại của Y Cảnh Long vang lên, ông cầm lên nhìn, sắc mặt có chút trầm xuống, nói với Lam Sơ Niệm: “Va đi nghe điện thoại, con về trước ở cùng với Thiên Hạo đi!”
“Vâng! Vậy ba cũng về phòng nghỉ sớm đi nhé!” Lam Sơ Niệm nói với ông.
“Được! Ba biết rồi.” Nói xong, Y Cảnh Long đi đến làn đường bên cạnh, nghe điện thoại.
“AloI”
“Cha, có phải ba đi tham gia hôn lễ của Lam Sơ Niệm hay.
không?” Đầu dây bên kia giọng nói của Y Tư Nhã vô cùng đồ ky hỏi.
“Ừ, ba đang ở đảo mà Sơ Niệm sẽ cử hành hôn lễ, làm sao vậy?” Y Cảnh Long hỏi.
“Ba, cô ta gả cho anh trai của cô ta đó! Cô ta như thế là loạn luân! Ba làm sao có thể đồng ý để cho cô ta gả cho Lam Thiên Hạo chứ?” Trong giọng nói của Y Tư Nhã mang vẻ vô cùng tức giận.
Y Cảnh Long lập tức hừ lạnh một tiếng: “Hạnh phúc của Sơ Niệm là do con bé tự mình quyết định, con quan tâm nhiều như vậy làm gì? Con ngoan ngoãn ở bên đấy đi, mỗi tháng ba đều sẽ gửi tiền cho con, con cũng nên học một chút lễ nghi quy tắc rồi, đừng có giống như mẹ con vậy…”
Ở đầu dây bên kia Y Tư Nhã hô hấp quả nhiên cứng lại, cô ta cắn môi nói: “Mẹ, ba hận mẹ con như vậy sao? Nói thế nào đi chăng nữa thì bà ấy cũng cùng ba…”
“Câm miệng! Đừng nhắc đến bà ta với ba, cả đời này đừng có nhắc đến người mẹ độc ác đấy của con trước mặt ba, bà ta không xứng làm người.” Thể hiện sự tức giận của anh Y Cảnh Long.
Đầu dây bên kia Y Tư Nhã lập tức im miệng không dám nói tiếp nữa, cô ta biết, ba không đoạn tuyệt quan hệ ba con với cô ta, đã là đối xử tốt với cô lắm rồi.
“Ba, trong mắt ba chỉ có Lam Sơ Niệm, chỉ là không có con, con cũng là đứa con gái mang dòng máu của ba mài!”
“Chính là bởi vì con mang dòng máu của ba, nên ba mới muốn con nghiêm túc học tập lễ nghỉ quy tắc, suy nghĩ cho tương lai sau này của con, nếu như con chỉ muốn ăn chơi hưởng lạc, thì tương lai sau này con sẽ có tiền đồ gì hả?”
“Không phải là còn có ba sao? Lấy tài sản của ba thì cho dù con không làm gì đi chăng nữa, cũng không đến mức chết đói chứ?” Ở đầu dây bên kia Y Tư Nhã hòn dỗi nói.
Y Cảnh Long nghe xong, tức giận đến mức che ngực, huyết áp cũng tăng cao: “Tư Nhã, ba nói cho con biết vậy!
Tài sản của ba con đừng mong có thể lấy được nhiều ít, mỗi tháng ba chỉ cho con 10 nghìn tệ tiền sinh hoạt, sau này tất cả tài sản của ba đều sẽ để lại cho Sơ Niệm, con đừng hy vọng gì ở ba nữa.”
“Gì cơ? Tất cả đều cho cô ta? Vậy con thì sao? 10 nghìn tệ đủ cho con làm gì chứ?” Đầu dây bên kia Y Tư Nhã lớn tiếng kháng nghị.
“Đây là quyết định của ba, con tự mình giải quyết cho tốt đi! Nếu như không muốn sống cuộc sống quá khó khăn thì con phải học cách tự nuôi sống bản thân mình đi.” Y Cảnh Long nói xong, cúp điện thoại, ông làm như thé, là vì muốn buộc Y Tư Nhã phải trở nên thành thục, để tương lai sau này cô có thể có 1 kỹ năng sống nào đó, mà không phải chỉ là dựa vào ông.
Buổi tối, chỗ này cũng có một bữa tiệc rượu vô cùng náo nhiệt, bữa tiệc được khởi động trước này cũng khiến cho khách mời chơi vô cùng thoải mái vui vẻ.
Lam Thiên Thần dẫn Hình Nhất Phàm đến làm quen với anh trai của anh, và chị dâu tương lai, còn có cả Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn.
Trang Noãn Noãn biết anh là anh ruột của Hình Nhất Nặc, cũng vô cùng kính trọng anh, bởi vì Hình Nhất Nặc cũng là người tri kỷ và là người dẫn đường trong con đường âm nhạc của cô.
Hình Nhất Phàm đứng ở bên cạnh Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo, khí tràng không hề thua kém hai người đó, khiến cho anh mặc dù tuổi không bằng họ, nhưng khí chất bình tĩnh lạnh nhạt của anh lại không phân cao thấp.
Mà ba cô gái trang đẹp ở chỗ không xa ánh mắt đã sớm chú ý đến Lam Thiên Thần và Hình Nhất Phàm.
Bọn họ chính là cô gái được Hình Nhất Phàm cứu vào buổi trưa, và bạn của cô.
“Thì ra hai người họ lại là bạn của cô dâu chú rẻ.” Ba cô gái này vô cùng kích động.
Bọn họ là những tiểu thư nhà giàu đi theo ba mẹ đến uống rượu mừng, chỉ là tài phú của bọn họ không bằng được với cô dâu chú rể, nhưng cũng xuất thân từ nhà giàu có, cũng có bối cảnh nhất định, cho dù là bây giờ, bọn họ cũng vô cùng tự tin.
“Tý nữa mình sẽ đi kính rượu cảm ơn ân nhân của mình.”
Cô gái được cứu buổi chiều ăn mặc vô cùng thời thượng, cô muốn có một cảnh gặp mặt đặc biệt với Hình Nhất Phàm.
Những cô gái khác thấy cô đã định sẵn Hình Nhất Phàm làm mục tiêu, ánh mắt của hai người họ nhìn về hướng Lam Thiên Thần có nụ cười ôn nhu mê người, nhìn anh có vẻ dễ thân cận hơn 1 chút.
Hai người Hình Nhất Phàm và Lam Thiên Thần bưng chén rượu đi đến bên cạnh đình nghỉ mát ngồi xuống, ba cô gái thấy cảnh này, thì biết cơ hội đã đến, nhanh chóng đến gần để không bỏ lỡ cơ hội này.
Lúc này trong đình nghỉ mát chỉ có hai người họ.
“Anh chàng đẹp trai, chào anh, anh còn nhớ em không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!