"Tại sao Đường Khải Hiên lại ở đây?"
Mọi người lần lượt đứng lên.
Đường Khải Hiên trước đây là bác sĩ giỏi ở bệnh viện Đức An, hầu hết mọi người trong giới quý tộc đều biết vị phó viện trưởng trẻ tuổi đẹp trai này.
Nhưng ai cũng không ngờ rằng thân phận thật sự của Đường Khải Hiên hóa ra lại chính là thiếu gia của tập đoàn giải trí Đường Thị.
Một trong bốn vị thiếu gia nổi tiếng ở Kinh Hoa.
Người thừa kế duy nhất của tập đoàn Đường thị.
Đường Khải Hiên đã chính thức tiếp quản tập đoàn Đường Thị, và địa vị của anh ấy đã được nâng lên một bậc.
Mọi người đều đổ dồn mắt về phía Đường Khải Hiên.
" Nghe nói An lão gia gả con gái, nhất định Đường Khải Hiên này phải đích thân tới."
"Thật nể mặt mũi của lão già này quá! Không chỉ có thiếu gia nhà họ Tịch ở đây, mà cả Đường thiếu gia cũng tới! Hai vị thiếu gia tài giỏi của Kinh Hoa đều ở đây."
An Tín Hiền lúng túng cười.
Trước đây khi An Tín Hiền và Đường lão gia đề xuất kết thông gia, Đường lão gia chỉ nói sẽ giới thiệu một người bà con xa, cũng là một nhân tài, ai ngờ đó chính là Đường Khải Hiên, cháu nội của Đường lão gia.
Vốn dĩ An Tín Hiền rất thích cuộc hôn nhân này.
Nếu An Tử Dụ có thể gả vào nhà họ Đường, chưa kể cả đời cô sẽ được sống trong sung túc, phú quý, cũng rất có lợi cho tập đoàn của An thị.
An Tín Hiền cũng năm lần bảy lượt thuyết phục người mẹ quá cố của An Tử Dụ.
Không ngờ Hứa Lam lại không đồng ý với cuộc hôn nhân này chút nào.
Hứa Lam cảm thấy nếu để An Tử Dụ kết hôn với người quá tốt, địa vị quá cao, sau này người nhà nhìn thấy An Tử Dụ cũng không ngẩng đầu lên được, thêm vào đó An Tử Dụ cũng sẽ không có tiếng nói trong gia đình chồng.
Bà lại càng lo lắng cho An Tử Dụ mai này vây cánh nhà họ Đường cứng rắn, tài sản nhà họ An bị lấy mất, mẹ con họ sẽ phải lâm vào cảnh đường cùng.
Hứa Lam làm loạn, cãi vã trong nhiều ngày, còn bỏ nhà ra đi cùng con trai út, An Tín Hiền không còn cách nào khác đành phải nghe theo lời Hứa LAm và thỏa hiệp.
Hứa Lam đã đích thân sắp xếp một cuộc xem mắt mù quáng cho An Tử Dụ cùng người họ hàng xa của cô, là Thẩm Tinh Châu, gia đình có một công ty nhỏ, giàu vừa đủ.
Hứa Lam khá hài lòng với sự sắp xếp này, việc An Tử Dụ kết hôn với một gia đình nhỏ không còn có thể đe dọa đến mẹ con họ nữa.
Khi Hứa Lam nhìn thấy Đường Khải Hiên cùng một nhóm người đi vào với vẻ mặt hung dữ, bà ta đã bị sốc.
"Ở đây có người thân của cậu sao?"
An Tín Hiền không khỏi đổ mồ hôi lo lắng khi nghe Hứa Lam nói.
Bởi vì trông sắc mặt Đường Khải Hiên có vẻ không tốt.
Sau đó, Hứa Lam thì thầm với An Tín Hiền, "Tín Hiền, không phải lo, Tinh Châu và Tử Dụ đã nhận được giấy chứng nhận kết hôn, đám cưới chỉ đơn giản là một buổi lễ."
"Kể cả khi anh ta đến để cướp dâu, anh ta sẽ không thể chống lại pháp luật."
An Tín Hiền có vẻ an tâm hơn một chút, "Đúng, đúng, đúng."
Mọi người đều dồn ánh mắt về phía Đường Khải Hiên.
Họ cũng nhận thấy sắc mặt của Đường Khải Hiên tối sầm, giống như một vị khách bất ngờ chứ không hề được mời.
Mọi người trầm giọng bàn tán.
"Anh ta sẽ không đến để cướp dâu, phải không?"
"Tôi nghe nói Đường Khải Hiên và cô An đã từng hẹn hò!"
"Đúng vậy, tôi cũng nghe nói rằng họ đã từng có một buổi xem mắt, và họ cũng đã đi khiêu vũ cùng nhau."
"Lần trước đến bệnh viện, tôi nhìn thấy An Tử Dụ và Đường thiếu gia..."
"Xem ra quan hệ của bọn họ cũng không bình thường!"
Vũ Tiểu Kiều và Tịch Thần Hạn nhìn nhau.
Họ đều cho rằng Đường Khải Hiên và An Tử Dụ chỉ là yêu nhau qua đường.
Nhưng hôm nay, Đường Khải Hiên diện một bộ suit bảnh bao như vậy, mang theo một đoàn người lớn như vậy, xông vào đám cưới của An Tử Dụ, chính xác thì anh ta định làm gì?
Tịch Thần Hạn cũng bối rối.
Dựa vào sự hiểu biết của mình đối với Đường Khải Hiên, anh ta có lẽ sẽ không làm ra hành động bốc đồng "cướp dâu" mà đánh đổi thân phận của mình.
Nhưng nhìn tình trạng hiện tại của Đường Khải Hiên, rõ ràng anh ta đã mất lý trí.
Tịch Thần Hạn cầm lấy tay Vũ Tiểu Kiều và lặng lẽ lùi lại phía sau đám đông.
Tịch Thần Hạn muốn tránh xa rắc rối.
Đường Khải Hiên hai mắt tối sầm, đột nhiên lao về phía An Tử Dụ trên sân khấu.
Trái tim An Tử Dụ trùng xuống, tâm trạng không thể giải thích được.
Đường Khải Hiện này, anh không thấy chán sao, hết lần này đến lần khác xuất hiện trước mặt cô, anh muốn thấy cô không vui sao?
“Tất cả mọi người ở đây, đi ra ngoài.” Đường Khải Hiện cuối cùng cũng lên tiếng.
Anh ấy ra lệnh như một vị hoàng đế, vô cùng uy nghiêm.
Mọi người vẫn còn chưa hết ngạc nhiên.
"Có vẻ như anh ta ở đây để cướp dâu! Xem ra chúng ta nên rời đi."
"Đúng, đúng, đi thôi, tố nhất đừng động đến Đường Khải Hiện."
An Tín Hiền lộ ra vẻ mặt chua xót, "Đường Khải Hiện, con gái nhỏ hôm nay kết hôn, chúng ta tổ chức cho nó lễ cưới này, cậu đến đây là có ý..."
An Tử Dụ cũng rất tức giận.
Đường Khải Hiên rốt cuộc bao giờ mới chịu dừng những chuyện này lại, anh ta đã làm ra đủ chuyện rồi?
Đường Khải Hiên nhìn An Tử Hiên tức giận, lại nói: "Tôi đã mua lại địa điểm này rồi! Một bộ phim truyền hình do tập đoàn Đường thị đầu tư nhanh, nhất định phải quay ở đây ngay bây giờ! Hiện tại phải thu dọn sạch sẽ."
Một nhóm người do Đường Khải Hiên mang tới lập tức xếp hàng và đuổi mọi người ra ngoài.
Vị linh mục trên đài cao cũng ngượng ngùng, "Đường Khải Hiên, buổi lễ sẽ sớm kết thúc. Hai phút nữa, cho tôi hai phút nữa."
"Không!"
Một lời nói kiên quyết và băng giá, kiên quyết không chút tình cảm.
An Tử Dụ trừng mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú đang căng lên của Đường Khải Hiên, trong lòng lại thề.
Nếu không phải giết người là phạm pháp, cô thật muốn cầm con dao cắt bánh bên cạnh, đâm Đường Khải Hiện vài nhát.
Mục sư một lần nữa thỉnh cầu với Đường Khải Hiên, "Bãi cỏ bên ngoài nhà thờ cũng được."
“Không!” Đường Khải Hiên lại lạnh lùng từ chối.
"Bộ phim mới sẽ được giữ bí mật về mọi mặt, và tất cả xung quanh sẽ được dọn sạch trong bán kính 100 mét."
"..."
"..."
Tất cả mọi người đều không nói nên lời.
Mọi người đều nghĩ Đường Khải Hiên đến đây để tham gia lễ cưới.
Dù có dở khóc dở cười đến đâu, dù là cướp dâu cũng sẽ tốt hơn cảnh đập phá!
Khuôn mặt An Tử Dụ bị Đường Khải Hiên làm cho biến sắc.
Tuy nhiên, chịu đả kích nhiều nhất phải là Thẩm gia.
Hôm nay, nhà họ Thẩm cưới con dâu về.
Đường Khải Hiên hống hách đến mức hoàn toàn không để một chút mặt mũi nào cho nhà họ Thẩm.
Nhưng thân phận nhà họ Thẩm như thế nào họ đều rõ, trong mắt người thường đều là phú nhị đại, nhưng trước mặt người giàu có nổi tiếng như Đường thiếu gia đây thì chẳng qua là hạt bụi hèn mọn.
Tập đoàn Đường thị muốn phá nhà họ Thẩm.
Mọi người không dám xúc phạm Đường Khải Hiên, mà nhanh chóng rời khỏi nhà thờ.
An Tử Dụ vén váy định lao về phía Đường Khải Hiên, nhưng lại bị Thẩm Tinh Châu nhẹ nhàng giữ lại.
“Quên anh ta đi, không sao đâu, anh đã đeo nhẫn cho em rồi.” Thẩm Tinh Châu nâng tay An Tử Dụ lên, ôn hòa cười nói.
An Tử Dụ chỉ cảm thấy Thẩm Tinh Châu có khí chất tốt, lại càng đối với hành động của Đường Khải Hiên vô cùng xấu hổ.
"Tinh Châu, em xin lỗi."
"Đừng xin lỗi anh, không phải lỗi của anh, là anh không thể bảo vệ em, cho em điều tốt nhất."
Đây quả thực là một câu chuyện tình yêu cảm động, nhưng lại khiến trái tim An Tử Dư trĩu nặng.
Cuộc hôn nhân của cô và Thẩm Tinh Châu chi hy vọng rằng sẽ bên nhau đơn giản và yên bình.
Nếu Thẩm Tinh Châu rung động trước cô ấy, điều đó sẽ chỉ khiến cô ấy cảm thấy xấu hổ hơn về bản thân mình.
"Nhanh lên!!!!"
Đường Khải Hiên cảm thán.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!