Dương Tuyết Như đáy mắt xẹt qua sát khí làm cho Vũ Tiểu Kiều trong lòng cảm thấy vô cùng hoang mang.
Mới nói hời hợt mấy câu, không đến mức khiến Dương Tuyết Như muốn ra tay với cô đó chứ?
Vũ Tiểu Kiều theo tầm mắt Dương Tuyết Như nhìn về phía bụng mình...
Còn chưa đợi cô nhìn rõ cái gì, ánh mắt Dương Tuyết Như đã dời đi, hơn nữa còn lớn tiếng nói.
"Không ai thách thức con đâu. Nhưng sự hiện diện của con làm người khác khó chịu!”
"Cũng không cảm thấy sự tồn tại của mình làm người khác khó chịu! Nếu mẹ thực sự cảm thấy khó chịu thì con sẽ không xuất hiện trước mặt mẹ nữa. Dù sao con cũng không muốn tâm tình mẹ không tốt."
Dương Tuyết Như cười lạnh, nói: "Được rồi, nói rất hay! Khi nào thì con không tồn tại nữa?”
Dương Tuyết Như hung hăng nhìn chằm chằm Vũ Tiểu Kiều, nhanh chóng phụ người rời đi.
Người giúp việc bên cạnh Vũ Tiểu Kiều, nhỏ giọng nhắc nhở Vũ Tiểu Kiều.
"Cô chủ, tính tình bà ấy từ trước đến nay không tốt lắm, tốt nhất là không nên đắc tội với bà ấy."
"Tôi không có đắc tội với bà ta, là bà ấy nhìn tôi không vừa mắt đó chứ?" Vũ Tiểu Kiều một lần nữa ngồi trên băng ghế dự bị, nheo mắt ngửa đầu nhìn ánh mặt trời chói lóa.
"Tôi không nên trở về, nhưng lại không thể không trở về."
Bởi vì cô yêu Tịch Thần Hạn, thật sự không thể buông bỏ anh được.
Nhưng khiêm tốn, cũng chỉ một lần.
Thực sự chỉ một lần!
Nhưng trong lòng Tịch Thần Hạn, cô đối với anh mà nói, chỉ sợ không có chút quan trọng gì.
Mấy ngày nay anh vẫn không xuất hiện, cũng không nói với cô một câu.
Ngay cả một câu giải thích cũng không có, cảm giác thật khó chịu.
......
An Tử Dụ đang làm việc thì công ty đột nhiên trở nên ồn ào.
Cô ấy ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, công ty có ai tới mà có thể ồn ào đến vậy nhỉ?
An Tử Dụ ngước mắt hồi lâu mới nhìn ra thì ra là Đường Khải Hiên.
Dù sao người đàn ông như Đường Khải Hiên cũng không thấy nhiều lắm, huống chi anh ta vẫn đang tổng giám đốc của công ty giải trí Đường thị.
Khi mọi người nhìn thấy Đường Khải Hiên đi thẳng đến chỗ của An Tử Dụ, ai nấy đều không khỏi thổn thức.
Mọi người đã sớm nghe nói mối quan hệ giữa An Tử Dụ và Đường Khải Hiên không bình thường, nếu không Đường Khải Hiên sẽ không nhiều lần phá hoại đám cưới của An Tử Dụ tới vậy.
Tin đồn về mối quan hệ của hai người họ đã được bàn tán rất lâu nhưng không có bằng chứng rõ ràng cũng không có hình ảnh tương đối gần gũi của họ để chứng minh, nên tất cả mọi người cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Bây giờ Đường Khải Hiên công khai đến công ty tìm An Tử Dụ, có phải thể hiện mối quan hệ của bọn họ sắp bại lộ không?
Mọi người trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm Đường Khải Hiên và An Tử Dụ, trong ánh mắt viết đầy vẻ đưa chuyện.
An Tử Dụ thấy Đường Khải Hiên đứng trước mặt mình, trong lòng nặng nề trầm xuống.
Người đàn ông này muốn làm gì?
Chẳng lẽ không biết giữa bọn họ hiện tại rất nhạy cảm sao? Đây không phải nơi muốn đến thì đến đâu.
Anh ta tới tìm cô ở trước mắt bao người, chẳng phải là để cho lời đồn xung quanh càng thêm phần chính xác sao?
An Tử Dụ trong lòng có chút tức giận, nhưng dưới ánh mắt chăm chú như vậy, cô ấy cũng chỉ có thể đối mặt với Đường Khải Hiên rồi khách khí cười cười.
"Anh Đường đến tập đoàn An thị, có việc gì không."
An Tử Dụ hiện tại đang ở tập đoàn An thị làm một công việc nhàn rỗi, khách quý tới nói chuyện hợp tác cũng không đến lượt cô ấy tiếp đón.
Nhưng bây giờ cô cũng chỉ có thể ra mặt. Tất cả các lãnh đạo của ông ty cũng không dám thất lễ với Đường Khải Hiên, cô ấy mà đắc tội với Đường Khải Hiên thì không gánh nổi cái tội này mất.
Khi An Tử Dụ nhìn thấy ánh mắt gần như đồng tình của Đường Khải Hiên, trong lòng như có một con dao hung hăng xuyên qua.
"Làm sao em lại về làm việc ở đây?" Đường Khải Hiên bỗng nhiên mở miệng.
An Tử Dụ bị hỏi đến sửng sốt, lập tức cười nói.
"Nhàn nhã không có việc gì để làm, thì làm công việc này giết thời gian thôi."
Đường Khải Hiên gật đầu, đáp: "Thật sự cũng không tệ nhỉ?"
“Thật sự rất tốt!” An Tử Dụ khẳng định trước giọng điệu hoài nghi của anh ta.
Sau đó cô ấy lại hỏi.
"Tổng giám đốc Đường tới nơi này không phải là tìm tôi để nói chuyện phiếm chứ? Nếu có bất cứ điều gì xin vui lòng đến phòng tiếp tân VIP tìm nhân viên lễ tân của công ty.”
Đường Khải Hiên hơi nghiêng đầu, tư thái tôn quý mà lười biếng.
"Tôi chính là tới tìm em."
Đường Khải Hiên vừa dứt lời, An Tử Dụ rõ ràng nghe thấy xung quanh vang lên tiếng bàn tán.
An Tử Dụ trong lòng tức giận không thôi, trên mặt vẫn tươi cười đối đãi như trước.
"Anh tới tìm tôi ư? Có chuyện gì vậy? Giữa hai chúng ta không có công việc, cũng không có chuyện riêng tư, hẳn là không có gì để nói. ”
Đường Khải Hiên nhìn ra địch ý của An Tử Dụ.
Người phụ nữ này có phải rất muốn đối đầu với anh ta không?
Vậy thì được thôi, anh ta sẽ không làm cô ấy thất vọng.
Đường Khải Hiên nắm lấy cánh tay An Tử Dụ, túm lấy cô đi ra ngoài.
"Anh đang làm gì vậy? Anh làm tôi đau đó!"An Tử Dụ đau đớn kinh hô nhưng Đường Khải Hiên vẫn không chịu buông tay, bước chân cũng trở nên nhanh hơn.
An Tử Dụ cố gắng đi theo bước chân của Đường Khải Hiên, đi ngang qua nhìn thấy chung quanh đều là ánh mắt giật mình, ai ai cũng hít một hơi thật sâu.
Đường Kinh Ngạc Khải Hiên thật là đẹp trai và khí phách.
Tuy nhiên An Tử Dụ hiện tại chính là phụ nữ đã có chồng rồi.
Đường Khải Hiên dây dưa với cô ấy như vậy, có phải đã nói rõ mối quan hệ giữa bọn họ thật sự không tầm thường không?
An Tử Dụ lo lắng tin đồn với Đường Khải Hiên ầm ĩ nên cố dùng sức dứt ra khỏi tay Đường Khải Hiên, liên tục lui về phía sau vài bước, ánh mắt lạnh lùng trừng trừng nhìn Đường Khải Hiên, cô ấy lớn tiếng nói:
"Anh đang làm gì đó? Có rất nhiều người trong công ty, tất cả đều thấy hành động của anh đấy!”
"Rốt cuộc anh tìm tôi có chuyện gì?"
"Cho dù có việc thì anh cũng có thể hẹn tôi ra ngoài nói chuyện, hoặc là gọi điện thoại nói!"
"Anh không có số điện thoại của tôi sao?" Mặc dù không có thì dựa vào cái danh giám đốc tập đoàn Đường thị của anh, muốn tìm được số điện thoại của tôi, không phải chuyện rất đơn giản hay sao?”
"Tại sao lại đến công ty tìm tôi? Còn muốn lôi kéo tôi dưới tình huống nhiều người như vậy? ”
"Anh nhất định muốn tất cả mọi người nói hai chúng ta quan hệ không bình thường ư? Anh hài lòng với việc tất cả mọi người chỉ trỏ tôi không? Anh đang trả thù tôi, phải không?”
"Tại đám cưới, anh trả thù tôi không đủ sao? Anh còn muốn làm gì nữa?”
“Rốt cuộc còn phải làm cái gì nữa mới vừa lòng anh?”
An Tử Dụ không khống chế được cảm xúc của mình, rốt cục sự kìm nén bao lâu của cô cũng tan vỡ, hốc mắt bỗng nhiên đỏ lên một mảng.
Đường Khải Hiên vốn rất tức giận nhưng nhìn thấy đôi mắt đỏ bừng của cô ấy, trong nháy mắt tất cả lửa giận trong lòng liền không phát ra được.
“Tới nơi này tìm em thì càng trực tiếp!” Đường Khải Hiên nói.
"Trực tiếp? Cái gì trực tiếp? "An Tử Dụ nghe không hiểu lời anh ta nói.
“Tôi thấy em như một con rùa rụt cổ vậy. Nếu tôi không giúp em ra khỏi cái mai của mình thì không biết em còn trốn tới khi nào.”
"Ý anh là sao?" An Tử Dụ trong lòng có chút hiểu rõ nhưng vẫn muốn hỏi anh ta.
“Không nên dùng thái độ này đối với tôi, bây giờ loại thái độ này của em hẳn là phải dành cho người khác chứ không phải tôi!” Giọng nói của Đường Khải Hiên dần dần lạnh xuống.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!