Người đến chính là Đường Khải Hiên!
An Tử Dụ ngàn lần không nghĩ tới, mới sáng sớm sẽ thấy được Đường Khải Hiên ở trước cửa lớn của quán bar.
Đặc biệt là bây giờ sắc mặt Đường Khải Hiên, đen kịt giống như mây đen cuồn cuộn trên bầu trời, vô cùng đáng sợ.
An Tử Dụ uống rượu, nhưng lúc này đã tỉnh táo bảy, tám phần, nhanh chóng từ dưới đất bò dậy.
Nhìn thấy Tô Nhất Hàng còn ngồi dưới đất, cô lại áy náy, muốn kéo Tô Nhất Hàng dậy, cánh tay tê rần, đã bị Đường Khải Hiên một tay kéo vào lồng ngực.
“Đêm khuya gặp đàn ông ở dây! An Tử Dụ giỏi lắm! Em bây giờ rất giỏi!”
Nhìn qua Đường Khải Hiên rất tức giận.
Đôi mắt hiện ra ánh sáng đục ngầu, nhìn chằm chằm cô, làm cho cô cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.
“Cái gì mà gặp đàn ông! Anh nói nhăng cuội gì đó!” An Tử Dụ dùng sức đẩy anh ra, nhưng đẩy thế nào cũng không được.
Đường Khải Hiên nắm lấy cằm của An Tử Dụ, ánh mắt lạnh đến mức khiến người ta khiếp sợ.
“Em không biết thân phận của mình sao?”
“Thân phận của tôi là cái gì?”
An Tử Dụ đúng là bị Đường Khải Hiên hỏi khó, trong lúc nhất thời không biết thân phận của mình là gì.
“Thân phận của em là gì, em phải biết!”
“Tôi không biết!”
An Tử Dụ không sợ trời không sợ đất trừng mắt nhìn Đường Khải Hiên.
Đường Khải Hiên tức giận đến mức gương mặt tuấn tú co giật, nắm lấy vai An Tử Dụ, càng dùng sức mà nhìn chằm chằm cô.
“Em là người phụ nữ của tôi!”
“Anh nói tôi là người phụ nữ của anh, thì tôi chính là người phụ nữ của anh sao? Tôi không đồng ý, lúc nào cũng có thể không phải là người phụ nữ của anh!”
An Tử Dụ đẩy bàn tay lớn của Đường Khải Hiên ra, muốn bước tới chỗ Tô Nhất Hàng, lại bị Đường Khải Hiên kéo lại.
“Tôi nói rồi, chúng ta đã lĩnh giấy đăng ký kết hôn!” Đường Khải Hiên tức giận mà gầm nhẹ.
“Lĩnh đăng ký kết hôn sao?”
“Mấy ngày sau còn phải chứng thực thỏa thuận!”
“Nếu hiện tại còn chưa chứng thực, bây giờ tôi với anh không có bất cứ quan hệ gì, anh dựa vào cái gì can thiệp vào việc riêng của tôi!”
“Việc riêng?” Đường Khải Hiên triệt để bị chọc tức điên.
An Tử Dụ đẩy Đường Khải Hiên ra, bước tới chỗ Tô Nhất Hàng, muốn kéoTô Nhất Hàng dậy.
Cô không muốn nhìn thấy dáng vẻ Tô Nhất Hàng ngồi dưới đất một mình, sẽ làm cô rất đau lòng.
An Tử Dụ vừa chạm vào Tô Nhất Hàng, lập tức bị Đường Khải Hiên kéo lại.
Nàng dùng sức vung hai tay đánh anh, anh lập tức kẹp lấy hai tay của cô, làm cho cô không động đậy được.
“Đường Khải Hiên, anh lại làm cái gì? Anh mau thả tôi ra, có nghe thấy không!” An Tử Dụ dùng sức đá lung tung, mà Đường Khải Hiên vẫn không chịu thả cô ra.
“An Tử Dụ, nếu đã chấp nhận làm người phụ nữ của tôi, đừng hòng gặp mặt người đàn ông khác!”
“Tôi không cho phép trong mắt phụ nữ của mình có một hạt cát.”
“Đừng tưởng rằng ông nội tôi rất yêu quý em, thì em có thể trắng trợn không kiêng dè gì chọc giận tôi! Tôi có thể thiết kế cạm bẫy để em ly hôn với Thẩm Tinh Châu, cũng có thể làm cho cô hối hận vì việc làm hôm nay.”
An Tử Dụ nhìn thấy trong đôi mắt của Đường Khải Hiên đầy uy hiếp, rốt cục có chút khiếp sợ.
Người đàn ông Đường Khải Hiên này, lúc mới quen, chỉ là một Phó viện trưởng bệnh viện nho nhã lễ độ.
Có lẽ khi trở lại tập đoàn Đường Thị, không thể dùng thân phận bác sỹ của anh trước đây để ngụy trang, nên anh trở nên càng xa lạ khó có thể phỏng đoán.
Đặc biệt là anh hiện tại, lông mày rậm cao vút, thoạt nhìn dáng vẻ mười phần thô bạo, đúng là làm cho người ta không dám khiêu chiến quyền uy của anh.
An Tử Dụ bị anh nắm đau, giữa hai mắt cau lại, trong lòng lớn tiếng chửi Đường Khải Hiên, chính là tên bị bệnh thần kinh.
“Được rồi! Tôi biết rồi, Nhất Hàng uống nhiều rồi, tôi chỉ là muốn đưa anh trở về.” Chung quy An Tử Dụ vẫn phải thỏa hiệp.
“Không được!” Đường Khải Hiên hung hăng từ chối, lôi An Tử Dụ đi về phía xe của anh.
“Anh nói lý một chút có được không! Anh ta là bạn của tôi! Tôi không thể vất anh ta ở lại đây!”
“An Tử Dụ đừng tưởng rằng, tôi không biết tâm tư của em, ánh mắt em nhìn anh ta là ánh mắt gì!”
“Ánh mắt gì?” An Tử Dụ ngẩn ra.
Đường Khải Hiên nắm vai An Tử Dụ, ngón tay rất dùng sức, giống như chỉ có làm cho cô đau đớn, anh mới có thể bớt tức giận.
Đường Khải Hiên chỉ vào Tô Nhất Hàng ở không xa: “Thẩm Tinh Châu nói, trong lòng cô cất giấu một người!”
“Rối cục anh muốn nói cái gì!” Mặt An Tử Dụ xám xịt, khóe miệng kéo nhẹ lên.
“Người em thích, chính là Tô Nhất Hàng có đúng hay không?” Đường Khải Hiên lớn tiếng hỏi ra lời.
An Tử Dụ phủ nhận: “Không có! Anh ta chỉ là bạn của tôi! Chúng tôi quen nhau từ lâu rồi.”
“Còn muốn lừa tôi!”
“Tôi không lừa anh! Huống hồ, tại sao tôi phải lừa anh.”
Đường Khải Hiên căn bản không tin tưởng: “An Tử Dụ, tôi bây giờ nghĩ đến một cách để chứng mình, cuối cùng có đúng hay không..”
“Anh muốn làm gì?” An Tử Dụ kéo Đường Khải Hiên lại: “Anh có thể lí trí một chút có được không!”
“Ha! Em sợ?”
“Tôi không cho phép anh làm hại bạn tôi!”
“Tôi sẽ không hại anh ta, ngược lại sẽ làm anh ta vui sướng.”
“Cuối cùng anh muốn làm cái gì?”
Khóe môi Đường Khải Hiên nhếch lên, nở nụ cười tà mị, gật đầu, không nói gì.
Đường Khải Hiên gọi người đến, lôi Tô Nhất Hàng từ dưới đất lên, sau đó mang theo An Tử Dụ lên xe.
Chỉ chốc lát sau, xe Đường Khải Hiên lái vào một hộp đêm sang trọng.
An Tử Dụ ngẩng đầu, đây còn không phải là Kinh Hoa sao, thiên đường của đàn ông, hộp đêm Kim Sa Than?
Đường Khải Hiên dẫn cô tới nơi này làm gì?
Đường Khải Hiên xuống xe, mở cửa xe, đưa An Tử Dụ từ trong xe kéo ra ngoài.
“Chúng ta tới nơi này làm gì?” Đầu óc An Tử Dụ mơ hồ.
“Cho em chứng minh một chút.”
“Anh rốt cuộc muốn chứng minh cái gì?” An Tử Dụ dựng thẳng lông mày trừng anh.
Đường Khải Hiên không nói lời nào, lôi kéo An Tử Dụ đi vào hộp đêm Kim Sa Than.
Mặc dù bây giờ là rạng sáng, nhưng nơi này vẫn cực kỳ náo nhiệt, nam nữ đều đã uống đến say khướt, làm một chút việc khó có thể nhìn.
An Tử Dụ lập tức cúi đầu, xấu hổ không dám nhìn những người kia.
Đường Khải Hiên liếc xéo An Tử Dụ một chút, hừ lạnh một tiếng: “Em còn biết thẹn thùng?”
An Tử Dụ cũng hừ một tiếng, vểnh miệng nhỏ lên không nói lời nào.
Tô Nhất Hàng cũng bị người đưa vào hộp đêm Kim Sa Than.
Đường Khải Hiên bao một phòng cao cấp, dẫn theo An Tử Dụ đi vào, sau đó có rất nhiều cô gái đẹp cũng đi vào.
An Tử Dụ có chút không rõ: “Rốt cục anh muốn làm cái gì?”
Đường Khải Hiên không hề trả lời cô, chỉ ám chỉ một ánh mắt với người dẫn đầu.
Người kia hiểu ý, đem món đồ gì đó nhét vào trong tay Đường Khải Hiên.
Đường Khải Hiên đi về chỗ Tô Nhất Hàng đang nằm trên ghế salon, cúi người nhét vào miệng Tô Nhất Hàng một viên thuốc, An Tử Dụ nhanh chóng xông lên ngăn cản.
“Đường Khải Hiên, anh rốt cuộc làm cái gì? Anh nhét cho anh ta ăn cái gì!”
“Anh ta không phải không vui sao? Không phải muốn mua vui sao? Tôi giúp anh ta vui sướng, giúp anh ta hài lòng, em nên vì anh ta mà vui vẻ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!