Đăng Thành bước ra khu phía sau đến trước cửa hàng chính. Tên trợ lý Anh Thông, quản lý cửa hàng, và mọi nhân nhiên đang làm việc đều giật thóp nhìn Phó Tổng. Vài nhân viên đứng trơ mắt vì không biết anh là ai. Đến Giám Đốc Kinh Doanh cũng phải cúi chào, Minh Khoa không xa lạ gì với cách làm việc của phó tổng mới nhậm chức, nên liền bước tới bắt tay chào.
- Chào Phó Tổng, anh lại làm cách này để xem xét từng cửa hàng sao?
Đăng Thành bắt tay đáp lại, nhìn Minh Khoa một chút rồi nói.
- Tôi đã khảo sát xong rồi, đội ngũ nhân viên cửa hàng này làm việc rất tốt.
Khen nhanh vậy phó tổng? Giám Đốc Minh Khoa vẫn không quên giới thiệu cô quản lý xinh đẹp - mái tóc vàng xoăn, gương mặt gọn gàng quyến rũ mà ngay từ đầu anh đã thấy.
- Đây là Quế Phương, quản lý ở đây chắc anh đã biết. Anh đã vào tới nhà kho, chắc cũng đã biết hết mọi người.
Quế Phương có vẻ hơi khớp một chút với ánh mắt khá đăm đăm của anh, nên cô ta chỉ cúi đầu đặt hai tay phía trước rối rít.
- Xin chào Phó Tổng! Mọi người đã cố gắng làm việc tốt nhất để đạt doanh thu tháng qua. Hi vọng cửa hàng không có gì sai sót.
Tất cả nhân viên đứng một hàng nghiêm túc. Những chàng trai, cô gái ở đây không ai dám nhìn thẳng mặt anh. Nhưng khi anh quay mặt, đi quanh một vòng khu trưng bày. Họ đều nhìn Phó Tổng với ánh mắt ngưỡng mộ.
Đăng Thành quay lại nhanh chóng dặn dò tất cả bọn họ.
- Mọi người hôm nay đều không được tiết lộ việc tôi vào nhà kho và đến cửa hàng với bất kì ai. Những người không có mặt ở đây cứ để họ không biết.
Đăng Thành nhìn Quế Phương, hỏi:
- Nếu tôi không lầm, hôm nay vẫn còn thiếu ba nhân viên nữa.
Quế Phương liền trình bày:
- Thưa Phó Tổng, có một nhân viên kho bên trong, một nhân viên trong thời kì thai sản, một nhân viên đang đi huấn luyện cho cửa hàng bên quận khác. Nếu cần em sẽ cho hai nhân viên kia đến ngay trước mặt Phó Tổng.
Đăng Thành liền giơ tay ra hiệu.
- Không cần! Tôi muốn ba nhân viên kia không biết tôi đến cửa hàng, sau này tôi đến khảo sát họ thể hiện năng lực. Xem như tôi đã hủy chuyến khảo sát này là được.
Đăng Thành nói xong nhanh chóng ra khỏi cửa hàng, liền đi về trước cửa trung tâm, tên trợ lý Anh Thông cứ đi theo thông báo lịch trình công việc. Đăng Thành chợt nghĩ tới cô gái trong kho hàng lúc nãy.
- Cậu gửi cho tôi danh sách nhân viên của cửa hàng đó.
Cái tên này chỉ mới vừa được nhận vào làm nhưng cũng khá nhạy bén.
- Em sẽ gửi vào email mọi thông tin nhân viên, thưa Phó Tổng.
Đăng Thành bước vào xe mình, nói nhanh:
- Không, chỉ một mình Băng Nghi.
Đăng Thành lái xe bỏ đi, nhìn vào gương chiếu hậu, tên trợ lý kia vẫn còn đứng ngây người trên đường.
Sau khi Phó Tổng rời đi, Quế Phương vội vàng mở camera xem lại những việc anh ta đã làm trong kho. Quế Phương nhìn thấy việc Băng Nghi cản đường không cho anh ta vào trong kho và cả việc cô ta ướm sản phẩm lên tay.
Quế Phương cười trong lòng và ra lệnh :
- Các bạn hôm nay không được nói chuyện Phó Tổng với ba người còn lại. Ai hỏi cũng nói là Phó Tổng hủy lịch trình.
Mọi người nhìn Quế Phương trả lời:
- Dạ, tụi em biết rồi.
Các nhân viên bàn tán:
- Hồi nãy nhìn Phó Tổng đi ra từ kho tụi em muốn rớt tim ra ngoài.
-Phó Tổng trẻ và đẹp trai quá, hơi khó tính một chút.
- Vẻ mặt rất hơi lạnh nhưng mà gu của em chị ơi!
Một cậu nhân viên cười tít mắt khi nói ra sự ngưỡng mộ của mình dành cho Phó Tổng. Cả nhóm cứ cười với nhau vui vẻ sau khi bị anh dọa đến không còn giọt máu. Kim Vy và các bạn kháo nhau:
- Người giàu ai không như vậy, nhất là mấy vị thiếu gia như Phó Tổng.
Quế Phương nghiêm nghị ra lệnh mọi người đang háo hức về anh.
- Các bạn ca sáng tan ca đi, còn ca chiều lo làm việc đi! Đừng bàn tán nữa. Lọt vô tai người khác là phiền cho chúng ta.
***
Băng Nghi đứng lại trả lại thẻ cho người khách lạc đường. Mắt anh ta cứ dán chặt lên thẻ tên trên ngực trái của bộ vest đen trên người cô và gọi tên như gần gũi. Cô cũng không quên đứng nhìn anh ta đi ra khỏi khu vực lối đi.
Anh ta làm mình khó chịu thật! Quản lý biết chuyện này, chú Khương bảo vệ sẽ bị trừ lương thậm chí là nghỉ việc. Tại sao chú lại sơ suất như vậy chứ? Đã biết hôm nay là ngày Phó Tổng xuống khảo sát mà lại mắc lỗi lớn như vậy. Băng Nghi suy nghĩ một lúc, ngồi trong kho tiếp tục lau chùi và kiểm tra sản phẩm.
Vài tiếng sau, Băng Nghi nhìn đồng thấy giờ tan ca đã qua hơn một giờ, chưa thấy chị Quế Phương vô bàn giao. Cô lấy điện thoại bàn gọi ra cửa hàng phía trước, lo nghĩ cho chú bảo vệ một chút.
Chuông đổ vài lần, chị ta bước vào nên cô tắt điện thoại vờ lo lắng hỏi khéo.
- Phó Tổng tới chưa chị? Cửa hàng mình có bị phạm lỗi gì không chị? Em thấy lâu quá nên gọi để biết.
Quế Phương lên giọng với cao hơn một chút, khá tự tin về công việc của mình.
- Cửa hàng này làm gì có sai hay phạm lỗi gì? Chẳng qua em muốn về nên gọi chứ gì? Hôm nay, Phó Tổng hủy lịch trình rồi.
Băng Nghi tan ca, chào mọi người đi về mà trong lòng vẫn trách. Mấy cái người tập đoàn này, làm cô cực khổ dọn dẹp suốt cả ngày tự nhiên lại không đến, làm việc ở tập đoàn lớn, phải chấp nhận những thứ khó chịu mà vẫn luôn tỏ ra vui vẻ.
Quế Phương này thật bóc lột sức lao động, tới ngày làm bảng lương sẽ ghi thêm hai tiếng tăng ca của ngày hôm nay. Cô cau có suy nghĩ khi bước vào thang máy, lấy điện thoại ghi chú lại giờ tăng ca. Mặc dù công ty chấm lương bằng vân tay nhưng cô vẫn không muốn thiệt thòi về sau.
***
Một tháng trước, Băng Nghi được nhận vào làm việc ZDAIMOND và học đào tạo một tháng với kết quả khá tốt, được điều về làm việc tại trung tâm thương mại Dalicom. Cửa hàng có doanh thu cao nhất cũng có nhiều sự ưu ái nhất của các sếp lớn. Nên nhân viên làm ở đây phải luôn tập trung làm việc cao độ cũng như kiến thức vững vàng trong mọi tình huống.
Băng Nghi tự thay đổi hình tượng từng ngày để phù hợp với tính chất công việc, muốn có tương lai tốt đẹp với Khánh Hoàng thì phải kiếm được nhiều tiền. Hoàn cảnh của cô đang mắc kẹt duy nhất là tiền lo cho mẹ.
Quế Phương làm việc rất chăm chỉ, kiến thức rộng, lượng khách hàng tiềm năng nhiều. Chị ta rất được các sếp trong tập đoàn ưu ái vì năng lực quản lý và giữ chân khách hàng rất tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!