Hôm qua có lẽ do quá mệt nên cô đã ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay. Buổi sớm hôm nay dậy đã là bảy giờ rưỡi. Giờ này có lẽ anh ấy đã đi làm rồi.
Cô theo thường lệ vệ sinh cá nhân, thay quần áo tươm tất rồi mới ra ngoài. Bước ra khỏi phòng, cô chợt sững lại bởi người đang đứng trong bếp.
Thẩm Kỳ Dương quần áo gọn gàng và lịch thiệp, anh đang hí hoáy làm đồ ăn. Nghe thấy tiếng động đằng sau nên quay lại, hai người chợt chạm mắt nhau. Cô theo thói quen lẩn tránh, nhanh chóng chuyển tầm mắt qua chỗ khác.
“Hôm nay em rảnh chứ?”
Đột nhiên anh cất tiếng hỏi làm bước chân đang định rời đi của cô cứng đờ. Đứng nghiêm chỉnh lại, cô cười gượng rồi nói:
“Vâng. Em tính đi loanh quanh mua chút đồ thôi.”
“Vậy sao? Ừm, lại đây ăn sáng luôn đi.”
Đặt đĩa thức ăn cuối cùng lên bàn, thấy cô vẫn đứng đấy bất động nên anh đành lên tiếng gọi. Bữa cơm sáng, cũng có thể là bữa cuối cũng không chừng.
Hai người ngồi vào bàn ăn, được một lúc thì anh lại nói:
“Lát nữa ăn xong đi với tôi một chút.”
Cô ngẩng đầu lên nhìn anh thì đã thấy anh cắm cúi ăn cơm. Không tiện hỏi nhiều, cô chỉ đơn giản đáp lại một lời mà thôi.
Chắc đi gặp bạn bè hay đối tác gì đó thôi.
…
Ngồi vào xe, anh khởi động rồi chở cô đi. Không nói trước địa điểm hay nói bất kì thông tin gì về chuyến đi này. Anh ấy chỉ đơn giản nói với cô rằng hãy mặc một bộ đồ thoải mái mà mình thích.
Mình thích sao? Là bộ đồ mà cô thích nhưng vẫn phải đạt đủ tiêu chuẩn.
Hạ Nhược Hy vốn trước đó có mái tóc dày mà đen tuyền. Sau này khi lấy chồng, để có thể trông hoàn thiện và tốt nhất cô đã nhuộm tóc. Hiện tại tóc cô dài đến ngang lưng và có màu nâu cam. Hôm nay đơn giản ra ngoài, cô chỉ make up nhẹ rồi cột tóc lên thôi.
Đứng trước tủ quần áo, cô chọn một chiếc váy hoa xanh có cổ chữ V đắp chéo. Phần tà váy gấp khúc tạo cảm giác bồng bềnh dài đến đầu gối. Để kết hợp với nó, cô đi thêm một đôi giày cao gót loại đế vuông màu trắng sữa.
Kèm theo đó là một chiếc túi xách và chút phụ kiện đi kèm. Theo phong cách nhẹ nhàng đơn giản nhưng không qua loa hay lượm thượm.
Tất cả để có thể phù hợp với anh. Một người đàn ông hiện tại đang làm phó tổng giám đốc của một trung tâm thương mại.
Cô thừa nhận rằng mình trèo cao, may mắn có được ngày hôm nay.
“Đây là…”
Cô nhìn toà nhà cao cao phía trước rồi lại thấy xe chạy vào hầm gửi xe. Không kìm được mà lên tiếng thắc mắc. Anh vừa tháo dây an toàn ra vừa quay qua nói với cô.
“Chẳng phải nói mua chút đồ sao? Tiện thể tôi cũng có chút việc ở đây.”
“À… vâng.”
Hai người một trước một sau bước vào trung tâm thương mại. Thật sự mà nói thì số lần cô và anh đi chung đã ít, tới mấy nơi như này còn ít hơn. Đây chính là lần đầu tiên hai người cùng vào trung tâm mua sắm, cùng nhau chọn lựa đồ dùng.
Anh dẫn cô lên lầu ba, dừng lại trước cổng một rạp chiếu phim. Đứng đắn đo nửa ngày trời mới lên tiếng.
“Vào đây đi. Tiện thể tôi muốn xem chất lượng của rạp này thế nào.”
Nghe anh nói cô chỉ biết trợn tròn mắt nhìn. Xem phim sao? Nếu là trước kia hay trong một hoàn cảnh khác cô sẽ từ chối, nhưng lần này thì khác. Cô đã chọn gật đầu đồng ý cùng anh đi vào.
Lần xem phim này là lần đầu, cũng có thể là lần cuối. Nếu đã vậy thì cô muốn biến hôm nay thành một ngày đáng nhớ. Để sau này nhìn lại, cô sẽ không còn tiếc nuối hay hối hận.
Ngày hôm nay em muốn nó trở thành một ngày thật vui vẻ và đáng nhớ với anh và với em. Hãy cùng nhau trải qua những việc mà chúng ta chưa từng làm suốt hai năm qua.
Kỳ hạn hai năm của bản hợp đồng sắp hết rồi. Số ngày còn lại chỉ vỏn vẹn đếm trên đầu ngón tay.
Anh đưa cô đi hết chỗ này đến chỗ kia, thử qua bao nhiêu trò chơi thú vị. Cùng tức giận rồi lại cũng nhau cười đành đạch khi thắng. Khoảng cách giữa hai người bỗng nhiên thu hẹp, nó xém làm cô quên luôn tình cảnh thật giữa hai người.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!