Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Giả Ngốc : Ai Là Sói?

"Chị à! Em đã thích chị từ lâu lắm rồi! Khi còn ở nước ngoài, em đã luôn mong được sớm quay về để gặp được chị!"

Dĩ Văn vừa nói vừa tiến tới, cứ ôm lấy Thi Nhi không chịu buông. Cô khó khăn vùng vẫy, chỉ muốn thoát khỏi vòng tay này càng sớm càng tốt.

"Bỏ tay ra!"

Giọng nói trầm ấm nhưng lại gằn lên như giận dữ vang lên sau lưng của Thi Nhi. Hàn Thẩm bước vội đến gần, kéo tay cô ra sau lưng mình. Túm lấy cổ áo của Dĩ Văn, anh không đợi cậu ta nói gì mà đấm vào mặt cậu ta một phát. Dĩ Văn đã say rồi còn cộng thêm bị đánh nên liền mất thăng bằng mà ngã ra đất. Thi Nhi hoảng hốt, cô vội nắm lấy cổ tay anh nói nhỏ.

"Đừng. Bị phát hiện thì sao?"

Anh nhìn cô dịu dàng, ánh mắt ấy như muốn bảo cô hãy yên tâm mà giao lại mọi việc cho anh giải quyết. Dĩ Văn lòm còm bò dậy, đứng loạng choạng, mắt mơ màng hỏi.

"Tại sao? Anh ấy bị ngốc rồi, vốn không thể lo được cho chị. Chị cần gì phải chôn vùi cuộc đời của mình vào một người như vậy chứ?"

Thi Nhi chợt nhận ra có gì đó không ổn, cô nắm lấy bàn tay đang siết chặt của Hàn Thẩm, bước lên đứng chắn trước mặt anh. Từ lúc cậu ta bước vào, cô đã nhận ra có điều gì đó không đúng. Dĩ Văn hành động là một người đang say đến nỗi không còn nhận thức, nhưng lại không hề ngửi được mùi rượu. Có lẽ cậu ta cũng đã nghi ngờ rồi nên mới làm như vậy. Tuy cô không rõ cậu ta đối với mình có thật sự như những gì vừa nói hay không, nhưng trước mắt vẫn nên giải vây cho Hàn Thẩm.

Đi lướt qua mặt anh, cô nháy mắt ra hiệu gì đó. Sau một hồi lâu đứng ngây ra, cuối cùng anh cũng đã hiểu mọi chuyện. Hoá ra Dĩ Văn về nước, thật sự là theo yêu cầu của Lao Lệ Quyên. Hai mẹ con này từ lâu đã nghi ngờ anh không bị ngốc mà chỉ là giả vờ. Mặc dù trước giờ cậu ta đối với anh rất tốt, nhưng chỉ cần động đến người con gái của anh, thì mọi chuyện đã khác rồi. Phó Hàn Thẩm anh vốn dĩ không cần sự quan tâm này, điều mà anh cần duy nhất, chỉ là sự an yên của một người.

Thi Nhi đứng trước mặt anh, nói với Dĩ Văn.

"Xin cậu ăn nói cho cẩn thận. Dù Hàn Thẩm có bị ngốc đi nữa thì cũng là chồng của tôi."

Nếu như anh đã quyết định chế giấu thân phận, thì em cũng sẽ giúp anh. Không cần biết trước mắt anh đang suy nghĩ những gì, tính toán ra sau. Chỉ cần việc đó làm anh cảm thấy thoải mái hơn và không còn gánh nặng nữa, em đều sẽ luôn ủng hộ.

Dĩ Văn đánh mắt nhìn sang Hàn Thẩm, nhìn rõ thái độ khi nãy của anh khi đánh mình, hoàn toàn tỉnh táo. Nhưng bây giờ, anh lại ngây ngốc như ngày nào. Cậu ta thật không hiểu nổi, là mình đang bị hoa mắt, hay anh thật sự đang giả ngốc để qua mắt mọi người.

"Chị! Tình cảm của em dành cho chị là thật lòng. Không phải lúc say em mới nói như thế đâu."

"Cho dù bây giờ em có tỉnh táo, thì ở trước mặt chị em cũng sẽ nói như vậy."

Hàn Thẩm đứng ở sau lưng Thi Nhi, siết chặt bàn tay hằn lên các khớp, đỏ ngầu. Cô lo sợ anh mà nghe thêm một lời nào nữa thì sẽ phát điên lên mất. Nhìn thẳng vào Phó Dĩ Văn, cô nói.

"Đủ rồi! Tôi nhắc cho cậu nhớ một lần nữa, Phó Hàn Thẩm là chồng của tôi, là người mà tôi yêu. Dù anh ấy có ngốc như thế nào đi nữa thì cũng mãi mãi là chồng của tôi."

"Với thân phận là chị dâu, tôi mong cậu giữ tự trọng."

Nói xong, cô lập tức nắm tay anh kéo đi vào trong, để lại Dĩ Văn đứng ở đó. Quả nhiên, cậu ta lúc này đã lộ diện ra rằng mình hoàn toàn tỉnh táo, không hề say rượu. Nhìn bóng lưng của Thi Nhi bên cạnh Hàn Thẩm, cùng những lời nói chắc nịch khi nãy, cậu ta càng không cam lòng, cũng càng nghĩ rằng anh đang mưu đồ chuyện gì đó.

Vừa lên phòng đóng cửa lại, Thi Nhi đã lo lắng nói.

"Anh làm sao vậy? Cứ như thế sẽ rất dễ bị phát hiện đấy!"

Hàn Thẩm nhìn cô, ánh mắt ấy vẫn vô cùng ôn nhu.

"Anh xin lỗi! Nhưng nhìn thấy Phó Dĩ Văn như thế, anh không chịu được."

Cô khẽ thở dài, chậm rãi nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận