Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Giả Ngốc : Ai Là Sói?

Nhớ lại những chuyện đó, Phó lão gia vẫn không thể quên được thái độ mà Hàn Thẩm đối với mình. Anh đối với ông vô cùng sợ hãi, vô cùng căm thù. Từ đó, lúc nào anh cũng nói chuyện một mình, ngủ thì liên tục gọi mẹ, còn khóc rất nhiều.

Hàn Thẩm hận ông cũng đúng, đến bây giờ dù cho có giải thích thì có lẽ anh cũng khó mà chấp nhận được. Đó cũng chính là lí do, khi nhìn thấy Phó Dĩ Văn như vậy với Thi Nhi, ông vô cùng tức giận và mất kiểm soát. Từ bây giờ, đứa con trai duy nhất của ông và người vợ quá cố mà mình yêu thương đã không còn thuộc về ông nữa. Ông rất sợ bi kịch sẽ lặp lại lần nữa, vậy nên ông mới từng đề nghị Thi Nhi rời khỏi Phó gia.

Hàn Thẩm đến công ty, nhưng trong lòng vẫn luôn nghĩ về Thi Nhi ở nhà. Anh sợ cô sẽ cô đơn, sợ cô lại suy nghĩ lung tung rồi tự làm mình buồn. Anh biết cô cũng là một người thiếu thốn tình cảm, vậy nên anh mới yêu cô bằng cả trái tim mình. Thi Nhi ở nhà quả thực có chút buồn, nhưng mỗi lần ra dạo vườn hoa thì cũng thư giản được một chút, thoải mái hơn nhiều.

Đến chiều, Hàn Thẩm vừa lái xe đến cổng thì đã gặp Phó lão gia đứng ở đó. Anh liền ngừng xe, bước vội đến rồi hỏi.

"Ông đến đây làm gì?"

Mình không muốn chuyện của quá khứ lại xảy ra một lần nữa. Hi vọng Thi Nhi sẽ suy nghĩ thông suốt, mình sẽ giúp đỡ con bé để nó và cha nó được ổn định hơn. Hàn Thẩm! Cha biết quyết định này của mình thế nào cũng sẽ khiến con trách cha. Nhưng cha không muốn thấy con và Thi Nhi đi vào vết xe đổ của cha và mẹ con ngày trước. Cha không muốn con và Thi Nhi phải như vậy, cũng không muốn tình anh em của con rạn nứt.

"Cha đến để nói chuyện với con!"

Hàn Thẩm cười bạt bẽo.

"Nói chuyện? Tôi và ông không có gì để nói cả. Về đi!"

Anh lạnh nhạt nói ra những lời như thế, vì từ lâu đã không còn tình cảm gì. Sự hiểu lầm này, và cả những căm thù mà bao lâu nay anh nuôi nấng, có lẽ đã không thể xóa mờ. Phó lão gia nhìn anh bước đến cổng, dứt khoát nói.

"Cha muốn Thi Nhi rời xa con."

Hàn Thẩm vừa nghe xong liền khựng lại. Anh quay người nhìn ông ta, ánh mắt lạnh lùng ấy như toát ra sát khí khiếp sợ. Bàn tay anh siết chặt hằn lên các khớp. Đúng như anh dự đoán, chỉ cần là ông đến tìm thì không có chuyện gì tốt đẹp.

"Nói gì? Nói lại một lần nữa cho tôi nghe?"

"Cha muốn con và Thi Nhi chấm dứt mối quan hệ này ngay lập tức. Bây giờ con cũng đã khác xưa rồi, cần tìm người khác thích hợp hơn."

Giả tạo. Xấu xa. Tàn ác. Vô liêm sỉ. Tôi thật không hiểu sao mẹ tôi lại có thể yêu một người đàn ông như ông vậy. Thật khiến tôi kinh tởm. Ông muốn Thi Nhi rời khỏi cuộc sống của tôi để làm gì? Để tôi trở nên trơ trọi, hay là ông lại muốn làm gì cô ấy? Tôi thà mình không được sinh ra, hoặc là đã chết cùng mẹ tôi ngay thời điểm đó còn hơn là thấy bộ mặt giả tạo này của ông đó Phó Việt Vũ à. Nhưng rất tiếc, cuối cùng tôi vẫn trưởng thành, vẫn lớn lên trong sự lạnh nhạt của ông. Chính vì vậy, tôi sẽ bảo vệ cho người mà mình yêu, vì tôi không giống ông. Cách làm của tôi và ông hoàn toàn khác nhau, tôi không máu lạnh và vô tình đến như vậy.

Hàn Thẩm nhìn thẳng vào mặt Phó lão gia, lạnh lùng nói.

"Tôi nhắc lại cho ông nhớ một lần nữa. Thi Nhi là vợ của tôi, mãi mãi vẫn là như vậy. Ông đừng bao giờ nghĩ đến việc có thể xem vào chuyện giữa tôi và cô ấy."

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận