Chap 13 : Lấy lòng
Dương Lục Phong nói xong đi vào cửa hàng mua rất nhiều thứ bồi bổ cho sức khỏe rất đắt giá . Cô ngăn lại vẫn không được bất lực thuận theo hắn vậy .
Hắn vung tiền như nước là có thật ! Đồ hắn mua đã chất đầy xe rồi cô mà không cản kéo hắn ra xe chắc đồ còn gấp mấy lần đống này .
Trần Nguyệt Nhi ngồi trong xe nhìn đống đồ chất đầy xe phía sau mí mắt giật giật nói :
" Anh nhìn kìa mua thêm nữa chắc không còn chỗ ngồi "
Hắn nhếch môi cười hãnh diện nói :
" Em yên tâm ! Xe anh còn nhiều hơn tất nhiên chỗ để bao nhiêu cũng không hết "
Cô không tin vào mắt mình vỗ tay ba cái gật đầu nói :
" Người giàu có khác "
Nói xong cơn buồn ngủ ập đến chẳng biết làm gì nên đành thuận theo nó vậy . Ngủ một giấc liền 3 tiếng đã đến nhà cô .
Dương Lục Phong quyết không để cô cầm giúp, hắn bảo " Cầm trái tim anh là đủ " . Không nghiêm túc thì cô đành mặc kệ hắn vậy .
Đi một đoạn đến nhà vì đường ở đây khá nhỏ nên xe hắn không thể vào được .
Ở phía ngoài nhìn vào thấy ba cô đang đọc báo uống trà còn mẹ cô ngồi cạnh gọt táo . Trần Nguyệt Nhi vui vẻ chạy vào trong nói lớn :
" Ba mẹ ơi , còn về thăm hai người đây "
Mẹ cô ( Nguyễn Giang ) mừng rỡ vội chạy đến ôm con gái sau đó nhìn cô một vòng bảo :
" Ôi trời có vẻ ú hơn thì phải ? " .
" Mẹ à , con vốn đã ú mà hihi "
Cô nhìn ba mình ( Trần Hùng ) vẫn đang đọc báo vì tính ông khá trầm , vui vẻ nói :
" Ba à , con về ba không vui sao "
" Vui rất vui " - Tuy nói nhưng mặt ông vẫn không có biểu cảm gì .
Bà Nguyễn Giang mẹ cô nhìn Dương Lục Phong đứng phía sau cầm nhiều đồ thắc mắc hỏi :
" Cậu là ... "
Cô nhanh chóng nói :
" Đâu là Dương Lục Phong bạn đồng nghiệp của con ở công ty không có xe nên nhờ anh ấy chở "
Hắn nghe 3 từ " bạn đồng nghiệp " trong lòng có chút hụt hẫng nhưng cũng không phản bác lại . Tiến đến lễ phép cúi chào nói :
" Chào bác trai , chào bác gái con là Dương Lục Phong ạ . Do đến không báo trước con xin lỗi ạ . Dạ con có chút quà biếu hai bác lấy thảo "
Mẹ cô gật đầu nhìn xuống " Chút quà " của hắn bắt ngờ bảo :
" Ôi trời sao cậu mua nhiều vậy , có lòng là được rồi quà cáp làm gì cho phiền phức "
" Dạ mong chúng có thể giúp cho sức khỏe hai bác tốt như lúc 18 ạ "
Mẹ cô cười cười đành nhận cho hắn bảo :
" Được rồi , cậu ngồi chơi "
Dương Lục Phong ngồi ngay ngắn bên cạnh cô . Ông Trần Hùng nhìn thấy bộ trà mà hắn mang đến đôi mắt không kiềm được vẻ thích thú . Ít khi được nhìn thấy bộ bình trà tinh xảo như thế . Không tiếc lời khen ngợi
" Cậu đúng là có mắt nhìn đấy , haha "
Hắn mỉm cười gật đầu , trong lòng không khỏi vui mừng lấy được cảm tình từ cha mẹ cô .
Bà Trần Giang đem một bình trà nóng đến , hắn nhanh tay đỡ lấy lễ phép rót cho từng người từ cao đến thấp . Hành động này vô tình ghi điểm trong mắt mẹ cô :
" Công việc hiện tại của cậu là làm gì ? "
" Dạ cháu đang là tổng..."
Nói tới đây Trần Nguyệt Nhi nhéo tay hắn nhắc nhở xem chút là lộ rồi
" Tổng...là thư ký của tổng giám đốc công ty ạ "
" À à chắc cùng công ty của Nguyệt Nhi nên mới là đồng nghiệp "
Không kiềm được sự thắc mắc vì bề ngoài hắn rất đẹp trai còn lịch sự điềm đạm , lễ phép một người như vậy sao nhìn trúng được đứa con gái trời đánh nhà bà được chứ .
" Vậy ba mẹ cậu đang làm nghề gì vậy ? "
" Dạ ba mẹ cháu..."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!