Nhất Ngôn chợt nhớ đến, trước đây mẹ anh từng nói có lắp một chiếc camera kín trong căn phòng này và các vị trí nhất định trong nhà. Vì những chuyện gần đây xảy ra quá nhiều, khiến anh cũng quên đi mất. Anh vội vàng chạy lên phòng làm việc của mình, Kim Kỳ thấy vậy cũng đưa Trân Ni sang cho bảo mẫu giữ rồi đi theo anh.
Camera giám sát được mở lên, thứ khiến anh chú ý nhất có lẽ chính là sự xuất hiện của Triệu Mỹ Đoá trong nhà mình. Trong thời gian Nhất Ngôn vắng mặt, Lâm lão gia dường như hoàn toàn bị cô ta mê hoặc đến mất đi lí trí. Ông ta hầu như rất ít về nhà, mỗi lần về lại cãi nhau với mẹ anh khiến mối quan hệ của họ thêm xa cách.
Hôm đó, Lâm lão gia không biết thể thống gì mà đưa Triệu Mỹ Đoá về đến tận nhà để chọc tức Lâm phu nhân. Bà đang ngồi ở phòng khách thì đùng đùng nổi giận.
"Ông còn dám đưa con hồ ly này về đây? Trước đây chị của nó phá nát hạnh phúc con trai ông rồi, giờ ông còn muốn nó khiến cái nhà này tan nát phải không?"
Lâm lão gia tức giận, không nhường nhịn bà như trước mà ngược lại còn muốn cãi nhau trước mặt Triệu Mỹ Đoá.
"Câm miệng. Ai cho bà gọi người ta là hồ ly tinh này nọ?"
Lâm phu nhân vừa ấm ức vừa tức lên. Bà nhớ đến những ngày tháng yên bình vui vẻ trước đây mà thấy nó thật khác một trời một vực. Một người đàn ông chỉ yêu duy nhất mỗi mình bà, chỉ chung thủy với bà. Một người đàn ông hi sinh vì vợ, vì con, vì gia đình và vì sự nghiệp. Cả cơ ngơi này, cả tiền đồ này đều là do sự cố gắng của ông ta mà thành. Vậy mà đến từng tuổi này, Lâm lão gia lại còn có ý định qua lại với một cô gái trẻ hơn mình cả chục tuổi, đã vậy còn có mối quan hệ phức tạp với con trai mình. Lâm phu nhân không nói được lời nào, uất ức bỏ đi lên phòng.
Một lúc sau, có người gõ cửa làm Lâm phu nhân chú ý. Bà vừa bước đến mở cửa vừa mắng.
"Ông còn tìm tôi làm gì? Ông..."
Cánh cửa vừa hé ra, Lâm phu nhân ngạc nhiên thay khi người bước vào không phải chồng mình mà lại chính là Triệu Mỹ Đoá.
"Cô vào đây làm gì?"
Cô ta hầu như không để ý gì đến thái độ khó chịu của Lâm phu nhân, phớt lờ mà ung dung đi vào bên trong. Nhìn ngắm căn phòng với vẻ vừa ý, Triệu Mỹ Đoá còn quay sang bảo với bà.
"Căn phòng này vừa ý tôi đấy!"
Lâm phu nhân đơ cả mặt. Thật không ngờ trên đời này bà lại còn được chứng kiến hạng phụ nữ trơ trẽn như thế ở ngay trước mặt mình. Cô ta ngang nhiên qua lại với một người đáng tuổi cha mình, bây giờ còn xem nhà người khác như nhà mình, cả vợ người ta cũng không xem ra gì. Nếu như trước đây Triệu Mỹ Ngọc muốn phá hoại tình cảm của Nhất Ngôn và Kim Kỳ, thì bây giờ em gái cô ta còn cao tay hơn thế. Thứ mà cô ta muốn, chính là khiến cho Lâm gia tan đàn xẻ nghé, khiến những ai đã từng liên quan tới cái chết của chị mình đều phải trả giá.
Chính Triệu Mỹ Đoá đã đả kích tinh thần của Lâm phu nhân khiến bà lên cơn đau tim dữ dội. Đã vậy, cô ta thấy chết không cứu, còn bỏ mặt bà nằm trên đất nên mới khiến bà thành ra nông nổi này. Nhất Ngôn giận đến run người, tay anh bấu chặt vào cạnh bàn đến nổi đỏ cả lên. Kim Kỳ cũng hoàn toàn bất ngờ, cô không thể tin được Triệu Mỹ Đoá vì những ân oán không đáng có mà khiến nhiều người liên lụy. Cô nổi giận đập bàn rồi quay lưng đi.
"Em định đi đâu?"
"Đi tìm Triệu Mỹ Đoá!"
Trước đây tôi đã từng để cho Lâm Nhất Phong ức hiếp, khiến cái thai trong bụng không còn. Cả chị của cô là Triệu Mỹ Ngọc cũng muốn cướp đi mạng sống của tôi. Nhưng đến lượt cô thì không đâu Triệu Mỹ Đoá. Chỉ cần cô động đến những người đã đối tốt với tôi, tôi đều sẽ không tha cho cô. Tôi, đã không còn là Kim Kỳ yếu đuối của ngày xưa nữa.
Ở công ty.
Trình Phi đang cùng các nhân viên xem lại các bản tài liệu cho dự án mới thì nhìn thấy Kim Kỳ đẩy cửa xông xông đi vào. Anh ấy bối rối, vừa định hỏi thì cô đã lên tiếng trước.
"Triệu Mỹ Đoá ở đâu?"
"Dạ... Dạ..."
Kim Kỳ nhìn Trình Phi rồi liếc mắt nhìn lên lầu một cái, hỏi tiếp.
"Đã lâu không gặp, bây giờ ngay cả việc anh từng gọi tôi là cô chủ anh cũng quên luôn rồi sao?"
Trình Phi bỗng nhiên bị thái độ này của cô làm cho lo lắng. Anh ấy không dám làm trái ý, chỉ tay về phía trên lầu ở hướng phòng làm việc của Nhất Ngôn. Xem ra cô ta vẫn chứng nào tật nấy, cứ thích động đến những thứ không thuộc về mình. Mới đây không lâu, anh còn đích thân nói sẽ đuổi hết những ai không liên quan đến nơi làm việc của mình. Vậy mà anh đi chưa bao lâu, cô ta lại muốn giở trò. Kim Kỳ không muốn nói nhiều, trực tiếp đi thẳng lên lầu.
Cùng lúc này, Triệu Mỹ Đoá cũng vừa mở cửa đi ra. Sự xuất hiện bất ngờ của cô khiến cô ta có chút giật mình, nhưng ngay sau đó liền lấy lại bình tĩnh mà vênh váo.
"Gì đây? Cô đến đây làm gì?"1