Mọi người tập chung vào một nhà hang lớn ở ngoài trời vừa có thể ngắm sao vừa nướng thịt thưởng rượu, ai lấy đều vui vẻ buông xỏa nhưng mệt nhọc trong những ngày tháng đầy rẫy sự tăng ca kia.
“Hôm nay phó tổng bao nên mọi người cứ gọi món thỏa thích nhé!”
Một người trong dám cất tiếng nói mọi người đều cười ầm lên. Khánh San vẫn vậy điền tĩnh nhâm nhi ly rượu trong tay.
“Ăn chút gì đi không sẽ bị đau bao tử đó!"
Cúc Tử dịu dàng ân cần gắp thịt vừa được nướng cho cô. Khánh San cũng khánh sáo cảm ơn ồi xin phép đi vệ sinh. Co đây là đang lo đại ma vương ở nhà biết cô đi quẩy đêm khuya không báo chắc chắn không tha cho cô.
Khánh San nhanh chóng lấy điện thoại nhắn tin cho anh: “Bảo bối! Hôm nay công ty tổ chức tiệc mừng em thăng chức! Có lẽ sẽ về trễ, anh không cần đợi!”
Quỷ Thất đang họp thấy tin nhắn của cô mặc cho mọi người đang căng thẳng tìm giải pháp giải quyết vấn đề mà thoải mái trả lời tin nhắn.
Anh bỗng thấy hai từ “Bảo bối” kia có chút nghi hoặc, trước giờ cô chưa từng gọi anh như thế trong lòng thầm nghĩ.
“Mèo con bữa nay biết nịnh hót rồi!”
Anh ra hiệu giải tán cuộc họp: “Vào sáng mai tốt nhất cho tôi một biện pháp hài lòng! Không các người nộp đơn nghỉ việc hết đi”
Hàn Thiên bên cạnh liền vội vã.: “Chủ tịch?”
Quỷ Thất mặc áo khoác bấm số gọi cô. Hàn Thiên khó xử liền đứng dậy
xin lỗi rồi giải tán mọi người, lòng thầm khóc.
“Lần này lại phải tăng ca suốt đêm rồi, công việc còn chất một dong!"
Quỷ Thất ra hiệu đi lấy xe anh chưa hiểu tình huống gì nhưng cũng phải tuân theo miệng không ngừng lầm bầm.
“Người có thể kiến cho thiếu gia rep tin nhắn ngay chỉ có thể là thiếu phu nhân thôi! Hazz, mấy người yêu nhau không biết bị gì!”
“Thiếu gia vì thiếu phu nhân mà bắt mọi người vặn hết công xuất để về sớm cô, thiếu phu nhân thật hạnh phúc.”
Quỷ Thất bên này đã gợi điện tới Khánh San, cô vừa thấy tên anh giật mình sém chút mà rớt luôn cái điện thoại.
“Mèo con, đang ở đâu? Không được uống rượu!”
“Ha, em đang ở nhà hàng S gần công ty”
“Được đợi anh tới!”
"Hȧ?"
Khánh San chưa kịp kinh ngạc anh đã cúp máy. Quỷ Thất bước vào xe kêu Hàn Thiên tới nơi đó, Hàn Thiên tuân theo nhưng nước mắt thì lã chả rơi, từ khi thiếu phu nhân xuất hiện tính cách thiếu gia thay đổi rất nhiều nhẹ nhang hơn trước nhưng mà cậu lại là người gánh vác lượng công việc lớn do thiếu gia cố tình dành thời gian cho Khánh San.
“Thiếu gia à từ mai người phải giải quyết xong đống công việc tồn đọng đó! Tôi sắp ngục rồi!”
“Lắm miệng!”
Nói xong Quỷ Thất bấm điệm thoại chưa tới hai giây sau âm thanh của sức sống liền xuất hiện:"“Tài khoản của bạn nhận được một trăm triệu!” Tiếng của sự giàu có!
Hàn Thiên liền ngậm miệng không than vãn nữa dường như cậu chưa
bao giờ khỏe như bây giờ mừng rớt nước mắt. Bỗng xe thắng gấp.
“Phù xuýt chút nữa gặp tai nạn rồi!”
“Có chuyện gì vậy?”
“Hình như phía trước có tai nạn gây tắc đường rồi!”
Ở bên khác Khánh San bị bắt chơi chò mạo hiểm hay nói thật, vận khí
đen đủi sao ấy mà người phải uống rượu toàn là cô. Mọi ngươi nhiệt tình như
thể không thể không uống.
“Hôm nay chết chắc rồi!”
“Ly này tôi giúp Khánh San uống!”
Cúc Tử liền chen ngang chắn giúp cô, tuy Khánh San làm việc bắt buộc
phải uống rượu nên không phải người dễ say nhưng hôm nay thật sự uống
quá nhiều rồi. Khánh San kêu phụ vụ gọi nước để lấy lại tỉnh táo không ngờ
lại gọi nhầm rồi?
“Ngọt ghê!”
Chưa qua bao lâu không những không tỉnh mà hình như lại càng say hơn: “Mắc ói quá!”
“Khánh San không sao chứ?”
“Ể hình như này là rượu ngọt mà?”
“Cô ấy say rồi để tôi đưa cô ấy về!"
Nghe thế mọi người đều đồng loạt phản đối: “Phó tổng đây là muốn trốn sao?”
“Mọi người ở lại chơi, tôi thanh toán rồi!” Cúc Tử dịu dàng đỡ cô, Khánh San say không biết trời đất không phòng bị dựa vào anh miệng lẩm bẩm.
“Thất Thất... ”
Bỗng một bàn tay lớn đau ra kéo Khánh San lại vào lòng, mùi hương bạc hà dễ chịu quen thuộc Khánh San như con mèo nhỏ không ngừng dụi vào người anh. Quỷ Thất bế cô lên ánh mắt sắt bén nhìn Cúc Tử, thấy bầu không khí lạnh lẽo hai người mắt đối mắt như sắp có cuộc chiến nổ ra.
Cúc Tử thấy thế liền cười nói phá tan bầu không khí: “Cô ấy say rồi, tôi chỉ là có ý tốt!”
“Phó tổng cảm ơn anh, nhưng chuyện này không liên quan gì tới anh thì phải? Người phụ nữ của tôi, tôi biết cách bảo vệ, không phiền xin anh tránh xa cô ấy một chút. "Cô ấy đã có chồng rồi, đừng có miệng nói tốt cho cô ấy mà để mọi người đòn đoán không hay?"
Cúc Tử Nghe xong mắt mở to không nói lại câu nào, thấy bóng anh đi xa liền lẩm bẩm: "Ác miệng thật!"
Quỷ Thất bước ra khỏi nhà hàng vào xe rồi hậm hực mà đóng cửa một cái rầm, giọng điệu giận dữ: “Còn không đi?”
Hàn Thiên thấy sắc mặt anh không tốt liền dựng hết tóc gáy nhanh chống lăn bánh.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!