Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối - An Khánh San

 

Khánh San nghe câu này cảm thấy có chút kì lạ nhưng không nghĩ nhiều, Tiểu Linh thấy cô không còn bận liền chạy tới rối rí khen ngợi. 

“Giám đốc giỏi quá, Bảo Bảo xanh mặt luôn rồi! Lần này người nhất định giành được dự án, đến Chủ Tịch cũng phải khen ngợi nữa mà!” 

Khánh San chọc chọc mũi của nha đầu ngốc này, rõ ràng đang còn nhiều người ở đây vậy mà còn dám mạnh miệng. Cúc Tử ở bên không nhịn được cười khẽ cười thầm. 

“Ha bên cạnh Khánh San đúng là có vô số người thú vị! Được rồi đừng nói chuyện nữa, mau đi ăn nghỉ ngơi chút nữa sẽ có kết quả!” 

Tiểu Linh giờ mới để ý liền ngượng ngùng, nhưng trong lòng cô tin chắc Khánh San thắng chắc. 

“Giám đốc lần này người phải mở tiệc lớn đãi em đấy! Chưa gì đã lo xa vậy rồi, là đang thèm muốn đồ ăn thôi sao?” 

“Nhóc tham ăn, thật giống Tiểu Ngô!” 

Khánh San cười thầm ở nhà thì luôn có Tiểu Ngô luôn giúp cô vui vẻ trên văn phòng lại thêm một Tiểu Linh quả là không uổng công yêu chiều hai đứa này. Tiểu Linh vẫn thắc mắc người tên Tiểu Ngô kia là ai mà giám đốc luôn nhắc tới. 

Khánh San nhìn đám trẻ đầy năng lượng này, ý tứ gì đều hiện lên trên mặt hết, nếu cô không nói chắc nhóc con này suy nghĩ cả ngày cho xem. “Nhìn xem là cấp dưới của ch... chồng chị đấy!” 

Lần đầu gọi như thế trước mặt người khác Khánh San có chút ngượng, Cúc Tử đứng bên cạnh liền nhận ra bản thân từ lâu đã không còn cơ hội, sớm 

cũng có chút nào tử bỏ bây giờ có lẽ chỉ tư cách người anh, người bạn mới có 

thể đứng cùng cô. Lòng này có chút nhói, mùi vị tình đầu đâu đó như viên 

kẹo dâu chua chua ngọt ngọt. 

“Oa đẹp trai quá!” Tiểu Linh lẩm bẩm. 

Trái tim thiếu nữ hình như bắt đầu rung động rồi, cô ôm lòng ngực mình 

che dấu con tim đang đánh trống bùm bùm. 

“Sao, rất đẹp phải không, có duyên sẽ gặp thôi!” 

Khánh San cất tiếng phá tan bầu không khí, Tiểu Linh có chút giật mình 

liều mạng xua tay ngượng đến nói lắp, mặt mày đỏ bừng. 

“Giám, giám đốc đừng nói bừa, người, người này không có chút gì nổi 

bật! Em đói rồi, mau đi thôi!” 

Trong khi mọi người đều giải lao thì trong phòng hội đồng ai nấy đều 

đang căng thẳng bầu ra ứng cử viên xuất sắc, mọi người đều phải công bằng nhưng rất rõ long lòng mỗi người đều có người mình muốn bầu ra. 

“Được rồi bài thuyết trình lần này người nào cũng xuất sắc vì thế chúng ta ở đây để bầu ra đúng người một cách công tâm nhất!” 

Chủ tịch lên tiếng hòa giải căng thẳng, mọi người đều bàn luận rồi nhất 

chí cử ra một cái tên. 

“Được rồi thống nhất ngài mai sẽ công bố kết quả!” 

“Mọi người giản tán!” 

Chiều muộn bầu trời thoáng ửng hồng gió lạnh bắt đầu nô đùa, trước cổng công ty lớn thân ảnh của Khánh San nhỏ bé thanh mảnh đứng đợi một người khiến người khác nhìn vào có chút xao xuyến. Quỷ Thất nhanh chóng tăng ca làm việc một cách nhanh nhất để đón cô. 

Anh nhìn đồng hồ đã trễ từng giờ từng phút trôi qua trong lòng liền có chút nôn nóng. 

“Mọi người đừng cãi nhau nữa, sáng mai hãy cho tôi một phương án tốt nhất!” 

Mọi người đang bàn luận lập tức im lặng, anh nhanh chóng cầm áo khoác rời đi. 

“Chủ, chủ tịch!” 

Hàn Thiên khó xử chạy theo còn mọi người trong phòng liền ngơ ngác. 

“Vậy là sao? Phải làm lại hết sao? Không phải chứ lại tăng ca. Nhưng nếu không hoàn thành thì ngày mai sẽ chết chắc!” 

Hàn Thiên thở dài cố gắng đuổi theo Quỷ Thất. 

“Cậu ở lại giúp tôi giải quyết những việc còn lại đi! Tôi đi đón San San không cần cậu trở tôi về!” 

Hàn Thiên bất lực nhìn bóng chiếc siêu xe rời đi như bay, hề có chuyện vì về thiếu phu nhân là cậu ấy lại bắt đầu nôn nóng. 

“Lại tăng ca rồi!” Hàn Thiên gượng cười. 

Từ xa Quỷ Thất nhìn thấy Khánh San vẫn còn đợi lòng có chút xót xa liền bước xuống cởi áo ngoài khoác cho cô. 

“Xin lỗi anh hơi bận!” 

“Không sao em hiểu mà!” Khánh San dịu dàng đáp 

Quỷ Thất cầm đôi bàn tay đã lạnh từ lâu không ngừng xoa nằm, gương 

mặt anh tuấn khẽ nhăn mày, lòng có chút nhói. Bỗng Khánh San nhẹ nhàng nhón chân hôn lên trán của anh. 

“Đừng nhăn nữa sẽ già trước tuổi cho coi!” 

"Ông chú à!" 

Quỷ Thất thấy cô tinh nghịch như vậy liền mạnh tay nhéo cái má bánh bao của cô. 

“Được rồi mau vào xe, xem em lạnh hết cả người rồi này, lần sau không cần đợi anh nếu trễ quá cứ về trước. 

“Không sao, em là muốn đợi anh!” 

Quỷ Thất cẩn thận mở xe rồi lại ga năng giúp cô thắt dây an toàn hết sức cưng chiều những cử chỉ thân mật của anh đều nằm trong tầm ngắm của một người. Quỷ Thất nhanh chóng lăn bánh đến một nhà hàng sang trọng. 

“Vợ anh hôm nay vất vả rồi! Hôm nay phải chúc mừng một bữa mới được!” 

Khánh San xua xua tay thấy anh mệt mỏi nên cũng không muốn kể ra những gì muộn phiền hôm nay mà chỉ ngồi lắng nghe anh tâm sự. “Chưa có kết quả mà, ăn mừng gì chứ!” 

“Hử, trong lòng anh San San của chúng ta luôn thắng, hơn thế em vất vả như vậy một bữa ăn không đáng gì!” 

Cuộc đời này hạnh phúc chỉ có như thế, sau chuỗi ngày đi làm mệt mỏi có bao nhiêu uất ức tủi nhục thì cưới ngày sẽ luôn có một người nguyện lắng nghe chỉ sẽ hết với bạn. Một người luôn thấu hiểu, mang lại cảm giác an ủi đầy tin tưởng, chút nào đó ấm áp len lỏi như chưa lành những vết thương 

lòng. 

“Biết em vất vả như thế Phong thiếu không định giúp đỡ gì sao?” 

“Mèo nhỏ, lại muốn bán thân sao!” 

Khánh San phòng má, tức giận nhớ lần trước nài nỉ anh liền bị xách lên giường hành cả một đêm vậy mà sáng hôm sau lại mặt dày nói là nhiệm vụ của một người vợ gì gì đó để lảng tránh. 

Nói đi cũng phải nói lại cũng nhờ anh mà hôm nay Khánh San mới có thể trở mình nhanh chóng trước chiêu trò dư bản của Bảo Bảo. Khánh San liền quên đi sự tức giận kia vui vẻ gặp cho anh miếng thịt. Quỷ Thất không ghét bỏ mà mãn nguyện nhận lấy. 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận