Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối - An Khánh San

 

Ở bên khác dưới đoàn người tấp nập vội vã tìm chốn dừng chân thì Cẩm An đi ngược dòng với đoàn người, khép mình trong bóng tối của một con hẻm nhỏ ánh đèn không thể chiếu tới. Nhìn cô gái mình thầm thương bao nhiêu năm lại khóc vì người bạn thân của mình cảm giác đó như thế nào? Có lẽ...bây giờ chính bản thân anh là người hiểu rõ nhất! 

Cẩm An khẽ lôi ra bao thuốc lấy được từ trên xe của Ninh Ninh. Cẩm An đặt điếu thuốc lên đôi môi lạnh lạnh của mình rít một hơi dài, trong làn khói mờ nhạt cùng cái cay cay the the của vị thuốc không thể diễn tả thành lời mà lòng anh đau như có ai đó bóp nghẹt. Anh dùng đôi mắt nhỏ đen huyền nhìn bầu trời rộng lớn trên cao kia tìm chút an ủi, đôi mắt của kẻ si tình nào đó phảng phất chút u buồn dai dẳng. 

Cẩm An biết chuyện Ninh Ninh làm không đúng, vô số lần cảnh báo, nhắc nhớ nhưng khi nhìn thấy giọt nước mắt kia lại mềm lòng, anh bao che cũng là đang gián tiếp đứng phía sau giúp đỡ cho cô nhưng lần này là lần cuối, Ninh Ninh đã quá đáng lắm rồi trên cương vị của một bác sĩ anh không thể tiếp tục như thế chả khác nào đang hại cô cả. 

“Mong em có thể sớm tỉnh ngộ!” Cẩm An khẽ cúi đầu lẩm bẩm. 

“Cũng mong em... sớm nhìn ra ai yêu em thật lòng, ai là người luôn thầm đứng đằng sau bảo vệ em” 

Sáng sớm hôm sau Vân Dương và Cẩm An cũng tới nơi, mọi người đều đang bàn bạc hôm nay đi đâu chơi nhưng kết quả không như mong đợi, đành phải tính sau vậy. 

“Hay là tối nay mình tổ chức tiệc nướng trên bãi biển nhé, em trước khi đến còn mua rất nhiều pháo bông nữa!” Vân Dương cất tiếng. 

“Ai da thằng nhóc này lâu lâu cũng ra được vài ý kiến hay đấy, nhưng tội đến trễ không dễ bỏ qua đâu nhé!” Quỷ Thất khẽ véo tai Vân Dương nhắc 

nhỏ. 

Vân Dương vậy mà còn cứng miệng, muốn chết cũng không chịu chết một mình liền kéo thêm Cẩm An vô: “Đau quá, anh mau buông em ra đi, Cẩm An cũng tới trễ mà sao trách mỗi mình em chứ!” 

Cẩm An nổi tiếng người có quy tắc rõ ràng, luôn đúng giờ giấc chỉ sau Quỷ Thất, đây là lần đầu cậu tới trễ. Quỷ Thất cũng không nghĩ nhiều chắc thằng nhóc này quậy phá nên khiến Cẩm An gặp phiền phức đây mà. 

“Thất Thất mau buông cậu ấy ra đi, xem xem có còn nhỏ nữa đâu!” Khánh San cất tiếng. 

Quỷ Thất thấy vậy liền ghét bỏ thả tay, chiếc tai tội nghiệp sớm đã đỏ hết lên. Vân Dương ấm ức khóc lóc, làm nũng: “Cảm ơn chị dâu, chỉ có chị dâu thương em thôi, sao anh ấy lại có thể cưới được một người vợ tốt bụng thế này chứ, thật không công bằng!” 

“Vân Dương...!” Quỷ Thất gắn giọng 

Chưa để Quỷ Thất nói hết câu Cẩm An liền tiến tới giải vây, kéo anh ra ngoài nói chuyện riêng, mọi người ăn sáng xong đều vui vẻ ra hồi bơi riêng ngâm mình. 

hỏi. 

Ở một góc khuất gần đó. 

“Cô ấy chạy tới tận đây sao?” Quỷ Thất khẽ cau mày ngước nhìn Cẩm An 

Cẩm An im lặng không trả lời, ngầm thừa nhận. Quỷ Thất biết anh có nỗi khổ riêng nên cũng thể nào trách móc. 

“Cậu quả cô ấy cho tốt, nếu để như vụ mấy năm trước e là tôi sẽ không bỏ qua nữa!” Quỷ Thất vỗ vai Cẩm An rồi bước vô trong. 

Cẩm An đứng ở bình lặng ở đó lưng khế tựa vào hình qua lớn, tâm trí 

anh rối bời một bên là người minh thầm thương từ nhỏ, một người là anh em chí cốt, nên đứng về phía ai đây? Trước kia rõ ràng bốn người thân thiết có vô số những kỉ niệm đẹp nhưng hiện giờ nó cứ như đang tan biến đi hết vậy. 

kia. 

“Em thật sự không buông bỏ sao?” Cẩm An để lại một tin nhắn cho ai 

“Em đã quyết định rồi, sẽ không hối hận!” Ninh Ninh kiên quyết không thay đổi, cũng không thèm suy nghĩ nhiều. 

Ninh Ninh từ nhỏ không được xinh đẹp như bây giờ, trước kia dù là một tiểu thư nhưng luôn bị bạn bè bắt nạt và cô lập. Lúc đó chỉ có mỗi dám người Quỷ Thất đứng ra bảo vệ cô, chịu chơi với con vịt xấu xí này. Từ giây phút ấy Ninh Ninh đã nguyện thế nào cũng phải bên cạnh người đàn ông này rồi. 

Thời gian trôi thật nhanh, Quỷ Thất từ xa ngắm nhìn người phụ nữ của mình chân trần đi trên mặt cát mịn màng cùng tiếng sóng vỗ du dương. Ảnh chiều tà ở biển quả thật đẹp, đẹp một cách lung linh huyền diệu. Tiếc là nó không thể đẹp bằng người phụ nữ thuần khiết đứng trước ánh mặt trời kia. 

Quỷ Thất trên ta cần chiếc áo khoác len của Khánh San, bên tay trái cần đôi hài mềm bước tới, giọng điệu đầy ôn nhu. 

“San San mặc áo vào thôi, màn đêm buông xuống nhiệt độ giảm đi rất nhiều!” 

Anh vừa nói vừa dịu dàng khoác áo cho Khánh San, cô hạnh phúc đến cười ngây ngốc. Anh dịu dàng quỳ xuống phải đi những hạt cát còn đọng trên đôi chân mềm mịn của Khánh San rồi nhẹ nhàng đặt lên đùi mình để mang giày cho cô. 

“Em tự mang được mà đừng làm thế!” Khánh San che miệng cười hạnh phúc, khẽ cúi người đỡ anh. 

Quỷ Thất lắc đầu tỏ vẻ không cần, anh mang xong giày mới chịu đứng 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận