Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối - An Khánh San

 

Hàn Thiên và Tiểu Ngô sau khi thu xếp đồ xong cuối cùng cũng có thể tổ 

chức tiệc nướng. Khánh San lần đầu nướng thịt nhưng rất ngon và hơn hết 

Khánh San rất thích công việc này. Y Na đứng bên cạnh hết lời khen ngợi, 

từng miếng từng miếng vừa nướng xong đều bị mọi người đánh mất. 

“Không ngờ chị dâu có thiên phủ như thế, ngon quá!” Vân Dương ăn được đồ ngon liền quên mất cái đau lúc nãy cười cười khen cô. 

Khánh San vốn có năng khiếu nấu ăn và cũng rất thích nấu ăn, chỉ là lần 

đầu nước thịt trên lò than đỏ rực có chút gượng gạo nhưng lại khơi mào 

thích thú, lòng chinh phục bỗng phừng phực dâng cao. Quỷ Thất đứng bên 

cạnh đang nhâm nhi ly rượu vang thấy Khánh San cười đùa vui vẻ cũng bất 

giác cười theo. 

Anh nhẹ nhàng bước tới ôm choàng sau lưng cô khẽ thì thầm:” Em 

nướng nãy giờ rồi, mau ăn đi còn lại để anh! Xem xem bàn tay xinh đẹp vậy lại hơ trên lửa nóng, cẩn thận bỏng” 

Nói xong Khánh San quay qua quả thật bị mọi người giành ăn hết, chỗ 

thịt vừa mới dứt tay đã sạch bóng. Y Na biết thế nào Khánh San cũng quên mình nên đã cố tình chừa lại phần mình cho cô, Y Na vẫy vẫy Khánh San ngồi cạnh mình rồi gói ghém thịt cẩn thận trong đám rau xanh, giòn tan tận tay bón cho cô. 

“Y Na à, tôi yêu bà quá đi mất!” Khánh San với hai cái má phúng phính, cùng đôi mắt to tròn ngấn lệ, đổ trong miệng chưa kịp nuốt xuống đã cảm động nhìn Y Na tình tứ tỏ tình. 

Y Na thấy thế liền hài lòng đưa hết phần thịt của mình vừa gói cho Khánh San, Cúc Tử ngồi bên thấy thế khẽ mỉm cười. Anh âm thầm cẩn thận gói lại từng miếng thịt gặp sang cho Y Na rồi lại cắm cúi ăn lẩu không nói gì. Y Na thấy thế khẽ ngượng ngùng, tai cũng đỏ lên. 

Khánh San với ánh mắt thám tử liền nhận ra mùi mờ ám giữa hai người nên cố tình đẩy thuyền:”Chỗ bên tui chặt quá bà xích qua xí đi, bên kia còn chỗ kìa!” 

Y Na thấy Khánh San bán bạn liền khế liếc nhưng trong lòng thì gợn sóng. Cô khẽ nhích về phía Cúc Tử hai người qua vài phút đã dính lại với nhau. Anh chàng cún con nào đó đỏ hết cả mặt không dám nhìn Y Na. Cô thấy thế khẽ nghiêng người gặp đồ ăn bên phía anh. 

“Hình như hơi xa nhỉ?” cô lẩm bẩm 

Cúc Tử vội vàng gắp giúp cô, luống cuống đến độ gặp ba lần mới gắp lên được. Y Na thấy thể nhịn không được liền khẽ cười trộm. 

“Chọc cậu ấy vui thật! Lúc đỏ mặt cũng dễ thương vậy nữa!” 

Bây giờ Khánh San mới để ý, Quỷ Thất tuy là con nhà giàu nhưng tất cả mọi việc đều thành thạo, không phải nói là quá xuất sắc luôn. Cô trước kia cứ nghĩ những người như thế kĩ năng sinh tồn chắc kém lắm, vậy mà khi Khánh San gặp nguy hiểm người cứu cô đầu tiên lại là Quỷ Thất, không run sợ, không kích động. 

“San San, tặng em 

Ăn song mọi người đều thu dọn mang chút rượu hoa quả và pháo bông ra đốt. Quỷ Thất mặc chiếc áo thun đen cùng chiếc quần lửng thoải mái nhưng thanh lịch. Chàng thanh niên đó nở nụ cười quyến rũ cùng với chút ánh sáng vàng cam lấp lánh đứa tới trước mặt Khánh San. 

“Đẹp quá!” 

Khánh San đỏ mặt nhận lấy, đã bao nhiêu tuổi rồi còn được chơi lại trò này. Ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt đen huyền của Khánh San đã đẹp lại càng đẹp hơn. Nhưng cái gì dễ đến đều dễ đi, những gì càng đẹp lại càng chóng tàn. Biết đâu tình ta cũng như cây pháo bông lấp lánh này vậy, rực rỡ như thế nhưng đến lúc cũng vụt tắt, chỉ còn lại đống tro bụi mà thôi. 

“Thất Thất?” Một thanh âm dịu dàng vọng lại bên tai Khánh San. 

Khánh San tò mò khế quay đầu thì liền thấy anh đứng bật dậy kéo người phụ nữ đi xa:”San San đợi anh chút!” 

Cô ngồi ngơ ngác chưa kịp tiêu thì liền bị chút bỏng rán làm sực tỉnh, thì ra là lửa trên ngọn pháo bông đã vụt tắt. Y Na thấy thế liền chạy tới đứng bên cạnh Khánh San, ai ở đâu quen thân với Quỷ Thất đều biết người phụ nữ kia là ai. 

“Y NA bà quen người đó không? Còn gọi Quỷ Thất rất thân mật!” Khánh San cúi mặt khẽ nhỏ giọng 

Linh cảm của Khánh San mách bảo, người phụ nữ đó không đơn giản. 

“San San đừng lo, người Quỷ Thất yếu nhất cũng chỉ có bà thôi, cậu ta giải quyết xong sẽ quay về, chúng ta tiếp tục chơi đi!” 

“Được!” 

Khánh San hít sâu kìm nén cảm xúc, anh vừa thấy cô ấy liền vội vã rời đi. Một người bề ngoài thuần khiết như thế, dù chỉ thoáng qua cũng biết là rất 

xinh đẹp. Họ còn nắm tay sao cô có thể không nghi ngờ, vết thương bỏng rát 

khi nãy khẽ bật máu. Bề ngoài Khánh San bình thản thế nào thì trong lòng 

lại có từng cơn từng cơn sóng bão tuôn trào. 

Cẩm An đứng từ xa khẽ liếc nhìn, là người có cũng cảm giác đó anh sao 

không thể nhận ra chỉ có thể cay đắng cúi đầu. Sợ Ninh Ninh gây chuyện 

Cẩm An đành kiếm cớ cười nói vui vẻ rồi theo sau hai người. Khánh San khế 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận