Khánh San nhìn cánh cửa bị đóng sầm lại, chắc chắn Ninh Ninh đã rời
khỏi cô mới thở dài, loạng choạng dựa vào bồn rửa mặt cạnh đó. Khánh San
tâm tư rối bời, tình cảm của họ chỉ cần tốt một chút thì ông trời liền muốn
thử thách nó vậy.
Khánh San từng trải qua một lần bị phản bội nên rất nhạy cảm, dù biết
rõ anh không có nhưng đầu óc cô lại luôn suy nghĩ lung tung khiến bản thân
mệt mỏi. Khánh San mở vòi nước thật to, dùng từng gáo nước lạnh để rửa
mặt lấy lại bình tĩnh rồi bước vào trong phòng thay đồ.
Ở bên ngoài Quỷ Thất thay đồ xong đang để chỗ Khánh San muốn đợi
cô cùng đi ra ngoài. Ninh Ninh đang tức giận tay bấu chặt vào vết thương
chưa khỏi, vừa hay đằng xa lại thấy Quỷ Thất. Ninh Ninh cười gian tà, dùng
lực thật mạnh tát vào bên má của mình đến bật máu.
Ninh Ninh mặc kệ bản thân, khóc lóc chạy ra ngoài, một tay ôm vết
thương tự mình làm ra, vẻ ngoài thanh thuần uất ức. Từng giọt từng giọt
nước mắt long lanh nóng hổi rơi xuống cùng khóe miệng đang chảy máu cố
tình và vào Quỷ Thất.
Ninh Ninh vờ không biết, lau vội nước mắt cố ý ý để lộ một bên má đang ửng đỏ. Quỷ Thất thấy thế khẽ mở to mắt kinh ngạc, anh cầm vai Ninh Ninh muốn nhìn kỹ xem xét liền bị cô đẩy ra. Ninh Ninh với vẻ mặt ngây thơ mong manh cứ ngỡ bị ai đó bắt nạt hờn dỗi mà đẩy Quỷ Thất ra rồi chạy thẳng.
!"
Quỷ Thất không hiểu chuyện gì còn đứng sững người ở đó:” Ninh Ninh...
Anh vừa quay đầu lại liền thấy Khánh San từ hướng mà Ninh Ninh lúc nãy bước ra, anh khẽ cau mày. Khánh San vẫn không biết chuyện gì vui vẻ chạy lại gần phía anh liền bị Quỷ Thất lạnh nhạt quay người bước đi trước.
“Thất Thất, có chuyện gì vậy... Đợi, đợi em một chút...!” Khánh San thấy anh bước đi còn tưởng Quỷ Thất không thấy mình liền vội gọi.
Quỷ Thất tức giận không thèm quay đầu lại nhanh chân bước đi, Khánh San vẫn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra vội đuổi theo. Trên con đường đầy sỏi đá Khánh San vì đứng không vững bị trẹo chân, Quỷ Thất nghe tiếng Khánh San vội chạy tới đỡ. Cũng may còn chưa ngã xuống nếu không, nếu không sẽ bị trầy xước mạnh.
Quỷ Thất ôm cô vào lòng, vẻ mặt đen xầm khó coi, Khánh San khẽ nhíu mày:” Thất Thất anh sao vậy?”
Quỷ Thất không trả lời mà ngồi xuống đặt chân Khánh San lên đùi mình, cô mất đã liền vội bám víu vào vai Quỷ Thất. Khánh San nhớ thường anh rất nhẹ nhàng mà sao hôm nay lại khó tính rồi, rõ ràng lúc nãy còn rất vui vẻ.
Quỷ Thất tuy giận nhưng nhìn thấy Khánh San bị thương lại cảm thấy đau lòng, nhìn mắt cá đã sưng đỏ của Khánh San anh càng khó chịu hơn,
Quỷ Thất dịu dàng vừa thổi vừa xoa nhẹ cho cô. Khánh San vì đau mà báu mạnh vào vai anh.
“Còn biết đau sao? Em bao nhiêu tuổi rồi còn đi đứng bất cẩn như vậy? Ngốc chết được!” Quỷ Thất đứng dậy hờn dỗi nói.
Khánh San nghe xong liền cảm thấy uất ức, rõ ràng là Quỷ Thất đi nhanh không chịu đợi cô, hơn thế gọi còn giả điếc. Nếu không phải như thế Khánh San vội vàng như thế làm gì, quá đáng hơn khi Ninh Ninh thì Quỷ Thất lại dịu dàng đỡ cô ấy, còn không ngại lạnh đưa áo khoác của mình cho Ninh Ninh.
“Em không có ngốc!” Khánh San uất ức trả lời, cô không thèm nhìn Quỷ Thất muốn rời đi trước.
Khánh San nhịn đâu cố gắng đi một cách bình thản nhất, cô cắn răng chịu đựng không muốn thể hiện sự yếu đuối trong lòng nhưng đôi chân lại luôn chống đối. Đi được hai bước cái chân bị thương liền không còn sức lực mà mềm nhũn ra. Quỷ Thất thở dài chạy bồng cô trên tay.
“Nói em ngốc em còn không nhận, đi như vậy chừng nào tới hả. Đã thế xem xem chân lại càng sưng to lên rồi!” Quỷ Thất cau mày nói.
Khánh San nghe giọng điệu này càng giận hơn, từ trước đến nay Quỷ Thất luôn ôn nhu dịu dàng. Tối qua còn bày ra vẻ mặt cún con khóc lóc chỉ để dỗ dành Khánh San, nay lại trở mặt to tiếng với cô. Tâm Trạng của Khánh San cũng không tốt liền ấm ức khóc.
"San san..."
Quỷ Thất thấy cô khóc liền khựng, nét mặt anh hiện rõ sự khó xử. Anh không biết dỗ dành người khác liền cuống lên.
“San San đừng khóc, anh sai rồi anh không nên to tiếng với bà xã đại nhân. Chỉ là... Chỉ là lúc nãy thấy em bất cẩn làm bản thân bị thương nên mới tức giận!” Quỷ Thất vội dỗ dành cô.
Khánh San không thèm đếm xỉa tới anh mà còn khóc to hơn: ” Hứ, còn không phải do anh đi nhanh không chịu đợi em sao... Vậy, vậy mà lúc này còn nói thay đồ xong qua chờ em.”
Quỷ Thất nghe vậy liền thấy áy náy, dù xảy ra chuyện gì cũng nên nói rõ ràng, anh biết bản thân sai rồi. Quỷ Thất nhẹ nhàng đặt Khánh San xuống, dịu dàng lau đi những giọt nước mắt nóng hồi kia. Anh ôm cô vào lòng khế vỗ về.
“Anh xin lỗi, anh sai rồi, là Thất Thất ngu ngốc nên mới khiến San San bị thương.”
“Là do lúc nãy Ninh Ninh bị tát rất mạnh, anh nghĩ là em ra tay nhưng giờ thì ngẫm ra rồi. Sao San San của anh lại có thể vô lí đánh người chứ? Ninh Ninh cô ấy có bắt nạt bà xã đại nhân của anh không?”
Quỷ Thất khẽ cúi người muốn nhìn thẳng vào mắt Khánh San, cô khá ngạc nhiên. Ninh Ninh bị đánh sao, hơn thế còn rất mạnh? Ninh Ninh đã nói gì khiến Quỷ Thất hiểu làm, người con gái vẻ ngoài đơn thuần không ngờ lại nham hiểm như thế.
Khánh San nhìn Quỷ Thất, phồng má nói:” Anh hay lắm, chưa biết rõ đã quay qua trách em? Không muốn nói chuyện với anh nữa.”
Nói xong Khánh San đầy Quỷ Thất ra, anh biết sai nên không dám làm gì chỉ vội nắm tay cô níu kéo. Anh bế Khánh San trên tay vừa đi vừa dỗ dành. Qua hồi lâu Khánh San cũng hài lòng nhưng chỉ là tạm tha thôi.
“Anh nói cô ấy bị tát đến nổi khóe môi bật máu sao? Nhưng mọi người đều tập trung ở hồ bơi mà, với Ninh Ninh mới về nước là gì đắc tội với ai?” Khánh San gục đầu vào ngực Quỷ Thất nói.
Quỷ Thất ngẫm nghĩ liền nhận ra, Ninh Ninh cô ấy quả là độc ác vì muốn níu kéo tình cảm của anh mà không tiếc gì, đến bản thân cũng có thể tùy tiện tổn thương mạnh như thế chỉ để chia rẽ Khánh San và Quỷ Thất. Ninh
Ninh thay đổi rồi, không còn là cô gái đơn thuần vài năm trước nữa.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!