Chương 294
Lương Tiểu Ý vội vàng nói xong liền đi ra khỏi nhà.
Khu Nhị Hoàn, trong một tiệm cà phê có cái tên đẹp đế là Tháp Phù Đồ. Cái tên này không khỏi khiến Lương Tiểu Ý nhớ tới một bài hát của Châu Kiệt Luân… Tháp phù đồ đứt đoạn vài phần, đứt gãy cả dòng lệ người, giấc mộng hướm hơi lạnh, một chiếc đèn tàn…
Cái tên của của hàng này đã lôi kéo bước chân của Lương Tiểu Ý. Một người hiếm khi uống cà phê như cô lại đi vào một cửa tiệm cà phê.
Vừa bước vào trong cô mới nhận ra, đằng sau cánh cửa này là cả một thế giới nhỏ. Ngay giây phút đầu tiên bước vào trong mọi người tạm thời sẽ đem tất cả những ồn ào huyên náo, giao dối, tình người nóng lạnh quên hết.
“Chào chị, chị muốn uống gì ạ?” Cô vừa mới tìm được chỗ ngồi, một giọng nói có chút quen tai truyền đến từ phía sau lưng cô, thanh âm từ tính êm tai, giống như tiếng đàn Cello tươi đẹp.
Việc đầu tiên mà Lương Tiểu Ý làm chính là suy nghĩ, vừa cảm thấy có chút quen tai, cô còn chưa kịp nhớ ra là ai, cơ thể đã quay lại. Đập vào mắt cô là một người đàn ông tao nhã mặc một bộ âu phục màu xanh đậm mỏng cắt may gọn gàng, anh ta đứng sau lưng cô, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ thủy tinh vòm tròn chiếu xuống khuôn mặt anh ta, còn anh ta đang nở một nụ cười dễ chịu ấm áp.
“Anh Hứa?” Cô cực kỳ kinh ngạc, không nghĩ tới sẽ gặp được bạn của Tô Lương Mặc ở chỗ này, tuy rằng cô chỉ mới gặp qua anh hai lần, nhưng anh ta lại cho cô ấn tượng cực kỳ tốt.
Khôi hài, tao nhã, một thân sĩ dịu dàng… Đây là tất cả những đánh giá Lương Tiểu Ý dành cho Hứa Thần Nhất.
“Sao anh lại là phục vụ ở đây?” Lương Tiểu Ý nhất thời thốt lên, sau đó mặt lập tức đỏ bừng… Người ta cũng chỉ hỏi cô có một câu muốn uống gì, sao cô lại có thể coi người ta thành nhân viên phục vụ chứ?
Hứa Thần Nhất đứng phía dưới chiếc cửa sổ thủy tinh màu trắng nhạt, ánh nắng mặt trời chiếu xuống mặt anh ta.
Anh ta nghe thấy vậy nhẹ nhàng nở một nụ cười khẽ, rất nhẹ, không sâu nhưng lại khiến người ta cảm thấy vừa đủ, nhiều hơn một chút lại thừa, bớt đi một chút lại thiếu.
Lương Tiểu Ý nhìn người đàn ông nở nụ cười cực kỳ ôn tôn lễ độ trước mặt, hôm nay cùng với hai lần gặp lần gặp mặt trước trên khuôn mặt trắng noãn của anh ta nhiều thêm một bộ kính vàng, dưới ánh sáng mặt trời nó càng tăng thêm khí chất nổi bật, tao nhã, thông minh cao quý của anh ta.
Không thể không nói, đây là một người đàn ông rất quyến rũ.
“Khụ khụ… Tôi nhầm anh thành nhân viên ở đây”
Lương Tiểu Ý giải thích.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!