Chương 90
Tuyệt đối không thể trêu chọc Boss dục cầu bất mãn, bằng không anh sẽ khiến bạn “ccaauf được ước thấy”.
Tô Lương Mặc đứng dậy, phủi quần áo, liền muốn rời khỏi, lúc đi đến lối vào đột nhiên ngừng lại, quay đầu liếc nhìn Lục Trầm đang cúi đầu, vẻ mặt bình tĩnh “tốt bụng” nhắc nhở Lục Trầm: “À đúng rồi, người lần này phía công ty Italy phái tới là Louis. Mười hai giờ ba mươi trưa thứ hai, đừng quên đi sân bay PD đón người.”
Lục Trầm vừa nghe đến cái tên Louis này, lập tức giận dữ mắng to, cũng không thèm để ý xem hành động này có khiến Tô Lương Mặc trừng phạt càng thêm độc ác hay không: “Mẹ nó, không phải chứ! Tô Lương Mặc cậu cũng quá độc ác rồi đấy!”
Lục Trầm tuyệt vọng… Louis kia là một tên gay! Một tên gay chỉ cần có cơ hội sẽ lôi Lục Trầm anh lên giường!
“Bác sĩ Lương, cô và tổng giám đốc có quan hệ gì?” Hai hộ sĩ đi theo sau Lương Tiểu Ý, cô gái hơi cao lên tiếng hỏi cô: “Tôi vừa rồi hình như thấy cô và tổng giám đốc ôm nhau, ôm nhau…”
Lương Tiểu Ý nhíu chặt mày, nghe thấy vậy liền dừng lại, nghiêm khắc răn dạy cô hộ sĩ kia: “Bây giờ là lúc nào rồi? Bệnh nhân bị ngã mà hôn mê, mà còn là bệnh nhân u não. Tình trạng của bệnh nhân bây giờ còn chưa xác định được là có an toàn hay không, cô vẫn còn nghĩ tới những chuyện linh tinh này nữa à?”
Lương Tiểu Ý chạy nhanh vào phòng bệnh của Lưu Quốc Văn, bà lão khẩn trương hỏi Lương Tiểu Ý: “Bác sĩ Lương, làm sao bây giờ? Ông nhà tôi sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Từ lúc ngã đến bây giờ ông ấy vẫn chưa tỉnh lại”
Lương Tiểu Ý, an ủi bà lão: “Bà ơi, bà đừng căng thẳng, rốt cuộc tình huống như thế nào phải đợi cháu kiểm tra sơ qua cho ông mới biết được”
Lương Tiểu Ý vội vàng đi đến bên giường bệnh.
“Nhanh chóng đưa bệnh nhân đi chụp CT não” Chỉ dùng mắt để kiểm tra rất khó để phán đoán được tình trạng của Lưu Quốc Văn bây giỜ.
Bà lão đứng bên cạnh nghe vậy liền hoảng sợ, túm chặt lấy áo blouse của Lương Tiểu Ý, căng thẳng hỏi cô: “Bác sĩ Lương, ông nhà tôi có phải nguy hiểm lắm không? Có phải không cứu được ông ấy rồi đúng không? Làm thế nào đây?”
“Bà ơi, bà đừng sốt ruột. Ông nhà đang hôn mê, theo trình tự, tốt nhất nên chụp CT. Nếu như không có chuyện gì, cũng khiến người trong gia đình và bác sĩ chúng cháu yên tâm”
“Vậy, nếu như có chuyện gì xảy ra thì sao?” Bà lão nôn nóng hỏi.
Lương Tiểu Ý bị câu hỏi này làm cho nghẹn họng, dừng lại một chứt, sau đó đôi mắt cũng lập tức tỏa ra sự kiên nghị, cô nói với bà lão một cách chắc chắn: “Cháu sẽ không để ông nhà xảy ra chuyện gì đâu ạ!”
Khi Lương Tiểu Ý nói ra câu này, trên mặt cô toát ra vẻ kiên quyết, trong mắt là vẻ dứt khoát mà những người bên cạnh không thể hiểu được. Tô Lương Mặc từ trên vườn treo theo xuống đứng nơi góc phòng bệnh, vừa khéo nhìn thấy khung cảnh Lương Tiểu Ý nói ra câu nói ấy.
Tô Lương Mặc im lặng đứng nơi cửa phòng… Anh không hiểu, tại sao cô có thể quan tâm đến một bệnh nhân u não không chút màu mủ nào với mình như vậy. Nếu như là giả vờ thì cô cũng không cần làm đến mức này. Nếu như là thật lòng,…Vậy anh càng không thể hiểu được rốt cuộc trong lòng cô đang nghĩ gì.
Kết quả kiểm tra CT não nhanh chóng đưa tới, Lương Tiểu Ý cầm lấy báo cáo CT, cẩn thận xem đi xem lại đến ba lần, sắc mặt cũng theo mỗi lần càng trở nên trầm trọng hơn.
Lòng Lương Tiểu Ý cực kỳ rối loạn, nhíu chặt mày lại, dường như cô đang phải đưa ra một quyết định vô cùng khó khăn. Mà trên thực tế, quyết định này đúng thật là vô cùng khó khăn.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!