Khương Duật vừa vào phòng rửa tay, trợ lý của gã đã chờ bên trong, Khương Duật nói: “Đồ đâu?”
Trợ lý vội vàng lấy trong túi ra lọ cồn và bông tẩy trang đưa cho Khương Duật. Khương Duật đổ một ít cồn ra bông rồi đưa lên lau môi. Trợ lý đứng bên cạnh không dám nói lời nào, cô có thể đoán được đại khái Khương Duật hôn Tiêu Ninh Dữ. Cô không thấy hành động bây giờ của Khương Duật quá đáng, trái lại cảm thấy uất ức thay Khương Duật. Tiêu Ninh Dữ chỉ có tiền mà thôi, nào xứng được với Khương ca.
“Khương ca, cần gọi tài xế đến đón chưa?” Khương Duật gặp Tiêu Ninh Dữ không bao giờ dây dưa lâu, hôm nay đã qua nửa giờ, nên cô mở miệng hỏi.
“Chưa cần, đợi lát nữa anh gửi tin nhắn cho em.” Mới nhờ vả người ta một chuyện, không thể lập tức quay người rời đi. Dù Khương Duật qua loa đến mấy với Tiêu Ninh Dữ, thì tối thiểu chút EQ vẫn phải có. Gã vẫn phải dựa vào Tiêu Ninh Dữ, lúc khác qua loa chưa tính, thỉnh thoảng cũng phải cho chút ngon ngọt, như vậy mới khiến Tiêu Ninh Dữ mê muội.
Gã không ý thức được là, khi bắt đầu gã chỉ ước gì lập tức chia tay với Tiêu Ninh Dữ, không dây dưa gì cả, đến giờ lại muốn Tiêu Ninh Dữ khư khư bám lấy mình. Tâm tư của gã đã thay đổi.
…
Cư dân mạng 1: Chúc mừng Khương ca đại ngôn FCtion!!!
Cư dân mạng 2: Làm fan sự nghiệp của Khương Duật thật hạnh phúc.
Cư dân mạng 3; Khương Duật thật lợi hại. Hừ hừ, trước đây fan nhà nào bốc phét là anh nhà họ lấy được đại ngôn FCtion ấy nhỉ? Mất mặt không? Tự vả vang không?
Cư dân mạng 4: Fan nhà Khương Duật có gì mà nhảy nhót, có ai không biết Khương Duật bị bao dưỡng đâu.
Cư dân mạng 5: Anti fan lại GATO hả, nhìn ai cũng thấy bao dưỡng.
Cư dân mạng 6: Fan Khương Duật mạnh miệng gớm. Khương Duật nhà mài ăn cơm với ai kia của Tiêu thị bị chụp ảnh lại kia kìa. Cũng không nhìn vào địa vị của Khương Duật, nói là tự gã lấy được tài nguyên á? Fan các mài thế mà cũng tin?
Cư dân mạng 7: Đám anti fan các người lòng dạ đen tối quá. Cùng nhau ăn cơm thì sao, không thể là bạn bè được à? Cho thấy Khương Duật nhà chúng tôi nhân duyên tốt, có bạn bè là tổng giám đốc Tiêu thị nên các người ước ao ghen tị chứ gì? Có bản lĩnh thì nhà mấy người quen bạn bè đẳng cấp như vậy đi?
Cư dân mạng 8: Nói đúng đó. Nhân duyên của Khương Duật thật sự rất tốt luôn.
Cư dân mạng 9: A a a, Khương Duật, anh và bạn gay tốt ăn cơm mà không mang Nhạc Nặc khả ái theo, về nhà quỳ ván giặt đi.
Cư dân mạng 10: Vợ mình đến bạn tốt cũng không cho xem. Dục vọng chiếm hữu của Khương Duật oh no!
Vốn dĩ khi thấy mọi người cùng nhắc đến mình và Khương Duật, fan cũng vui vẻ với quan hệ “hữu hảo” của bọn y, Tiêu Ninh Dữ rất vui mừng. Nhưng cao hứng chưa được mấy giây thì nhìn thấy cái tên kia, Nhạc Nặc, y có nghe qua người này. Là nam thứ hai trong bộ phim gần đây Khương Duật đang diễn. Tiêu Ninh Dữ tìm kiếm tên Nhạc Nặc, trong nháy mắt các loại áp phích quảng cáo xuất hiện. Nhạc Nặc quả như fan hâm mộ nói, rất đáng yêu. Tiêu Ninh Dữ nghiêng đầu nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên cửa sổ, béo đến nỗi ngũ quan không rõ…
Y… Dự định giảm cân.
Nhưng mà, trước khi giảm cân, việc quan trọng hơn là giải quyết việc nhân vật kia cho Khương Duật đã.
Lập tức Tiêu Ninh Dữ bảo trợ lý Chu hẹn thời gian gặp mặt Lục Thừa Phong.
***
Tiêu Tương Các…
Phòng đặt riêng vang lên hai tiếng gõ cửa, sau đó là nhân viên phục vụ dùng một tay đẩy cửa, rồi tránh sang một bên, phía sau xuất hiện một người đàn ông thân thể thon dài, diện mạo tuấn lãng, khí chất xuất chúng, người này chính là ảnh đế Lục Thừa Phong.
Tiêu Ninh Dữ không quen Lục Thừa Phong, trước bộ <Hiệp Khách Thiên Nhai>, phương diện đầu tư phim ảnh Tiêu Ninh Dữ không lộ diện, tất cả giao cho người dưới tay quản lý. Khi đó y mới tiếp nhận tập đoàn, nội chuyện các sản nghiệp chính cũng đủ để y sứt đầu mẻ trán, các nhánh sản nghiệp khác y không có sức tự mình quản lý. Nên dù cho mấy bộ phim khiến Lục Thừa Phong toả sáng Tiêu thị đều đầu tư, nhưng hai người chưa từng gặp mặt.
Khi du học Tiêu Ninh Dữ có nghe qua danh của Lục Thừa Phong, xem tác phẩm của anh, không thể không thừa nhận anh là một diễn viên phi thường ưu tú. Tiêu Ninh Dữ cũng từng nghĩ sau này khi mình làm phim có danh tiếng rồi, sẽ mời Lục Thừa Phong tham gia diễn tác phẩm của mình.
Hôm nay gặp mặt, bản thân Lục Thừa Phong so với trên phim càng thêm ưu việt, vô luận là diện mạo hay khí chất.
Khó trách Tiêu Ninh Dữ sẽ nghĩ như vậy, từ bé Lục Thừa Phong thích diễn các loại nhân vật nhỏ, hoá thân không cao quý hoa lệ, trong phim khí thế của anh càng thêm nội liễm.
Tiêu Ninh Dữ chỉ xem những tác phẩm thời đó của anh, sau này tiếp nhận tập đoàn y không có thời gian để ý chuyện trong giới phim ảnh, tác phẩm sau này của Lục Thừa Phong cũng không xem.
Nên ấn tượng về Lục Thừa Phong chỉ dừng ở những nhân vật nhỏ anh từng đóng.
Tiêu Ninh Dữ đã đến Tiêu Tương Các sớm hơn nửa tiếng, y còn tưởng người bận bịu như Lục Thừa Phong, có thể đến sớm một hai phút đã coi như nể tình. Người khác không biết thân phận của Lục Thừa Phong, nhưng y biết. Nhị công tử của Lục gia thủ đô. Huống chi y có việc cầu người ta, có đến muộn thì Tiêu Ninh Dữ cũng chỉ có thể chờ. Ai ngờ đối phương lại đến sớm hơn 10 phút, đánh giá của Tiêu Ninh Dữ đối với Lục Thừa Phong khá hơn nhiều.
“Tiêu tổng, thật ngại quá, chờ lâu rồi.”
Tiêu Ninh Dữ đứng dậy bắt tay với Lục Thừa Phong, nói: “Vừa tới thôi. Không nghĩ Lục ảnh đế tới sớm như thế, suýt nữa thì để Lục ảnh đế chờ tôi.”
Hai người ngồi xuống hai bên, trợ lý Chu châm trà cho hai người. Tiêu Ninh Dữ cầm ly trà ra hiệu mời: “Lục ảnh đế.”
Lục Thừa Phong nhấp một ngụm trà, gật gật đầu: “Đại hồng bào(*).”
(*) loại trà đắt đỏ nổi tiếng của Trung Quốc, được hái ở cây chè cổ thụ trên núi Vũ Di, Phúc Kiến. Giá khoảng trên dưới 35 tỷ VND/1kg =)))))
“Lục ảnh đế có nghiên cứu về trà?” Tiêu Ninh Dữ hỏi.
Lục Thừa Phong lắc đầu: “Người lớn trong nhà thích uống.”
“Vậy vừa khéo, lát nữa trợ lý Chu sẽ lấy mấy bình mang tới, xem như là thay tôi thăm hỏi trưởng bối trong nhà Lục ảnh đế.”
Lục Thừa Phong nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, đặt chén trà xuống mới xa xôi nói: “Không có công không nhận lộc. Nhận trà thì trong lòng sẽ áy náy, tâm ý của Tiêu tổng tôi nhận thay trưởng bối vậy.”